Săn Chồng (Manhunting)
Chương 9
Rồi anh lại nghĩ đến Kate, đang mỉm cười nhìn anh. Điều đó có thể đáng để hi sinh lắm. Anh cố gắng tập trung nhìn vào bàn bi-a, nhưng trước mắt anh vẫn toàn là hình ảnh của Kate.
Tất cả những ký ức của anh quay lại – Kate phá lên cười với anh trên thuyền, Kate trong bộ đồ lót bằng sa tanh và ren sau khi đã cởi chiếc áo sơ mi ra, Kate nằm dài trên chiếc bàn bi-a phía bên dưới anh, Kate bước ra khỏi hồ nước.
Anh đánh trượt, và viên bi nảy ra khỏi mặt bàn.
“Cậu sẽ phải trả giá cho điều đó, bạn thân mến.” Ben reo mừng và rồi bắt đầu lượt đánh của mình.
Kate bước ra khỏi hồ nước. Anh nhắm mắt lại và tưởng tượng ra cô lúc đó, tưởng tượng cô ở bên dưới anh khi họ cùng nhau chơi bi-a, tưởng tượng cô tan chảy bên dưới anh.
“Nào, nào, nhà vô địch. Đến lượt cậu đấy.”
Jake lơ đãng bôi lơ cho chiếc gậy của mình. Kate nằm dài trên thuyền, chân cô ngoắc vào chân anh. Kate nằm dài trên giường, cánh tay cô ôm choàng lấy anh. Kate ngồi tại quầy bar, môi cô hé ra và mắt cô hơi nhắm lại, yêu cầu anh phát ra tín hiệu đúng. Kate bước ra khỏi hồ nước.
Anh lại đánh trượt.
Ben trố mắt nhìn anh. “Cậu đang bỏ trận đấu này đấy à?”
“Gì cơ?” Jake nghe giọng của mình vọng lại từ một nơi nào đó xa lắc.
“Không phải lo đâu.” Ben nói, và lại bắt đầu lượt đánh của mình.
***
Kate tựa người vào chiếc giá trong nhà kho và cố gắng xem xét lại tình huống một cách hợp lý. Điều đó rõ ràng là không thực tế, không thể nào xảy ra. Jake chỉ là một anh bạn thân thôi - một người bạn thân tốt bụng. Không, một người bạn thân tuyệt vời. Cô nhớ lại cô đã cảm thấy vui vẻ đến thế nào với anh ở trên thuyền, cô đã cảm giác ra sao khi Jake dán mắt vào cô khi cô bước ra khỏi hồ nước, chân Jake vô ý chạm vào chân cô trên thuyền, tay Jake trên cánh tay cô, trên lưng cô. Jake… Cô thở nhanh hơn, trong đầu toàn hình ảnh của anh.
Cô nghe thấy một tiếng hò reo từ phía bên trong quán bar. Ai đó vừa mới thắng một trận bi-a.
Jake rõ ràng là không thể nào, rõ ràng, tuyệt đối không thể nào.
Cô dính vào rắc rối lớn rồi.
Đúng giây phút đó Jake bước vào nhà kho và đóng cánh cửa lại phía sau lưng anh. Anh nhìn cô khi cô quay lại và nhìn anh, mắt cô đầy hơi nóng kích thích.
“Ben vừa thắng anh một trận bi-a.” Anh đứng trước mặt cô, hai tay chống lên hông.
“Khá đau buồn nhỉ.” Kate nói. “Anh đã làm gì? Trượt ngã lúc thực hiện cú đánh à?”
“Anh không tập trung.”
Jake tựa vào chiếc giá, mỗi tay để một bên người cô, và nhìn vào mắt cô. Đột nhiên cô cảm thấy khó khăn khi nuốt xuống.
“Dường như chúng ta đã hơi từ tốn quá ở đây, em yêu.” Anh nói, rồi cúi xuống nhẹ nhàng hôn cô.
Thời gian dừng lại, và Kate cảm giác một cách rõ ràng môi anh trên môi cô, không hề là sự đụng chạm mơ hồ. Nhưng khi môi Jake chạm vào môi cô, đây là Jake, cô nghĩ. Jake. Ôi, Chúa ơi.
Hàm ria mép của anh gây ra cảm giác hơi nhồn nhột, và anh thoang thoảng có mùi bia và một mùi gì đó khác rất nóng bỏng, rất ngọt ngào và rất Jake. Cô mở miệng ra để nếm anh lần nữa, lưỡi cô chạm vào môi anh và cô ngả hẳn người theo nụ hôn của anh. Anh kéo cô sát vào anh, uốn cong lưng cô phía bên dưới anh khi anh hôn cô dữ dội hơn. Cô cảm thấy không gian quay tít xung quanh mình và cô hôn trả lại anh như người mất trí, ngả hẳn vào anh, bám chặt lấy vai anh cho đến khi anh kết thúc nụ hôn và kéo đầu cô tựa vào dưới cằm anh. Cô có thể cảm thấy nhịp đập thình thịch trên cổ anh, cảm thấy chính bản thân mình đang thở gấp gáp trên ngực anh.
“Đây không phải là những gì anh đã lên kế hoạch.” Anh nói.
“Em biết.” Cô nói với vẻ hoang dại. “Em cũng thế. Ai quan tâm chứ? Hôn em nữa đi.”
Jake đỡ lấy khuôn mặt cô bằng cả hai tay và rồi lại dịu dàng hôn cô. Một lần, hai lần, quét lưỡi mình dọc theo môi cô, rồi xuống dưới cổ cô, anh hôn lên chỗ hõm ngay bên cạnh cổ cô. Cô run rẩy vì thèm muốn anh, vuốt ve bàn tay dọc theo những thớ thịt trên lưng anh, cảm giác chúng rắn chắc và căng cứng lại dưới sự đụng chạm của cô.
“Chuyện này làm em phát điên lên mất.” Cô nói. “Chúng ta phải dừng lại thôi.”
“Đúng thế.” Anh nói, rồi rút tay lại. “Đúng thế.”
Khi anh thả tay xuống, tình cờ tay anh quét sượt qua ngực cô và cô rên lên. Anh đông cứng lại, và rồi anh luồn tay vào phía trong chiếc áo sơ mi ngắn cũn, úp lên hai bầu vú của cô, chà xát ngón tay cái thật mạnh lên núm vú cô qua chiếc áo lót bằng ren của cô. Cô nghiến chặt răng lại và rùng mình, ngả hẳn người tựa vào tay anh, thở hổn hển trước sự đụng chạm của anh và lướt lưỡi mình dọc theo xương đòn lên cổ anh. Anh hôn cô, lưỡi anh thọc sâu vào trong miệng cô, tay anh chà thật mạnh trên ngực cô, và cô tỳ hẳn hông vào người anh, rên lên vì ham muốn.
“Ôi, Chúa ơi, Kate.” Anh hổn hển.
Cô cắn vào cánh tay anh qua làn áo sơ mi.
“Chúng ta phải làm tình,” Anh thì thào vào tai cô. “trong khoảng hai tuần. Ngay bây giờ.”
Cô cọ cọ mặt mình vào áo anh. “Thế nào cũng được.” Cô gần như không thở được. “Chỉ cần cứ làm cho em cảm thấy như thế này.”
Nancy gõ cửa rồi bước vào.
“Đi chỗ khác, Nancy.” Jake nói, ôm Kate vào sát mình.
“Kate được nghỉ,” Cô nói. “Đưa cô gái này về nhà đi.”
“Ý tưởng hay đấy.” Jake nói. “Anh sẽ đi lấy xe.”
Anh từ từ thả cô ra, chạm nhẹ vào má cô, rồi bước ra ngoài theo cửa hậu.
Khi anh đã đi, Nancy hỏi. “Cậu không sao chứ?”
Kate mở ngăn đá lớn phía trên và cắm đầu vào trong đó. “Xét về dài hạn, mình đang rơi vào một tình trạng cực kỳ tồi tệ.” Cô nói vọng ra từ phía trong tủ lạnh. “Còn xét về ngắn hạn, mình sẽ không sao chừng nào anh chàng đó vẫn còn đặt tay lên mình lần nữa.”
“Thế hãy theo đuổi mục tiêu ngắn hạn đi.” Nancy nói.
Kate đã trông chờ mình sẽ trở nên lúng túng ngượng ngập khi chui vào trong xe với anh, nhưng tất cả những gì cô thực sự cảm thấy chỉ là hơi nóng. Cô đang cảm thấy vô cùng khó khăn để có thể thở được.
“Tối nay anh muốn có em.” Jake nói khi cô chui vào trong xe. Anh đã lấy nốt chút hơi thở cuối cùng còn lại trong cô. Thế giới như quay cuồng quanh cô.
“Tốt.” Giọng cô nghe lạc hẳn đi.
“Trước hết chúng ta phải quay về cabin của anh để có biện pháp phòng ngừa.” Anh nói.
Kate nuốt xuống và cố gắng đấu tranh với chính mình để đi xuyên qua những hình ảnh đang hiện lên tràn ngập trong đầu cô. Tay Jake trên người cô. Cả đêm Jake ve vuốt cô. Tất cả. “Ôi, Chúa ơi.”
“Em không sao chứ?”
“Chỉ cần chạm vào em thôi.” Cô nói, và anh đặt tay mình lên chân cô, vuốt ve đùi cô trong lúc cô hít thở thật sâu bên cạnh anh. Cô trượt sâu xuống một chút trong ghế ngồi, và ngón tay của anh di chuyển lên cao hơn, vào trong khu vực nóng hổi, cho đến khi lách ngón tay út của mình vào phía bên dưới lớp ren quần lót của cô, và cô lại trượt xuống sâu hơn một chút nữa để làm cho anh dễ dàng hơn.
“Hay là chúng ta chỉ cần dừng lại bên lề đường ở ngay đây thôi.” Jake nói bằng giọng khàn khàn.
“Nghe hay đấy.” Kate nói, và anh bật cười nhẹ nhàng rồi rút tay lại.
“Chúng ta đã chờ được cả tuần rồi,” Anh nói. “Chúng ta sẽ có thể chờ thêm mười phút nữa để về đến cabin của anh.”
“Đúng thế, nhưng em không biết là chúng ta đã chờ một tuần rồi.” Kate nói, ngả người lại gần anh hơn.
“Anh biết.” Jake nói. “Anh chỉ không để tâm đến chuyện đó thôi.” Anh quàng tay quanh người cô và kéo cô lại gần trong lúc anh quay vô lăng lái xe rẽ vào con đường dẫn đến cabin của anh. “Lúc này thì anh đã đang để tâm rồi.”
cứng lấy anh, gần như không thở được. “Chúng ta không cần phải làm tất cả để bù đắp cho cả tuần vừa rồi trong đêm nay đâu.” Anh nói to với bản thân mình, còn Kate nói. “Có đấy, chúng ta sẽ làm điều đó” rồi kéo
xát lưỡi mình dọc theo môi cô và thọc sâu vào trong miệng cô, rồi anh di chuyển xuống cổ cô rồi xuống ngực cô. Anh di chuyển với một sự khẩn trương mà cô chưa bao giờ nhìn thấy ở anh, một cảm giác điên cuồng như bùng lên trong huyết quản của cô. Khi cô kêu lên vì cảm giác có anh
trở nên đặc biệt và sống động bởi vì anh đang mơn trớn cô. Bàn tay anh vuốt ve cô, khám phá cô, và khi cô nghĩ rằng cô không thể nào chịu đựng thêm được nữa, anh liền di chuyển miệng mình dọc theo chiếc bụng phẳng lỳ nghiêng nghiêng của cô xuống đến khu vực những lọn tóc xoăn xoăn vàng óng giữa hai
bây giờ.” Đột nhiên anh di chuyển thật mạnh vào trong cô, cô cảm giác huyết quản mình lại dâng tràn lên như ngọn sóng với sự chấn động có anh trong cô. Jake, cô nghĩ, và rồi cô hoàn toàn đánh mất lý trí, chỉ còn quằn quại bên dưới anh, bấu chặt vào anh, uốn hông cô lên một
có thể cử động trở lại, có thể với tay xuống kéo
Kate thì thầm và cố đấu tranh để có thể thở,
lại tìm đến môi anh, và rồi họ cùng trôi
đã cười đùa với nhau như thế nào, đã ngủ thế nào và lại làm tình với nhau như thế nào khi Jake bất thình lình kéo cô lại vào lúc nửa đêm, khao khát cô đến thế, thổi lên
từng tế bào trong cơ thể mình. Anh quá mệt, cô không thể chịu đựng được việc đánh thức anh dậy, nhưng cô cần sự đụng chạm của
mép hồ nước, cô thả chiếc áo choàng xuống và bước xuống, cảm giác làn nước lạnh kéo những
ra giữa hồ, lặn xuống rồi cuộn tròn trong lòng chất lỏng lạnh ngắt đó cho
quần jean. Chỉ riêng hình ảnh anh ngồi đó đã làm cô không thở được, trong người lại nóng bừng lên, và cô cố gắng
chào.”
Anh
đến
cảm thấy yêu anh nhiều
Cô nói, “em
đầu. “Anh
Cô ra hiệu về
đang
Cô tiến về phía anh,
“Anh sẽ xuống … khi em lên bờ.” Anh
có vài inch, giống y hệt lần trước. Nhưng lần này anh chồm người về phía trước, tựa đầu vào
vai anh. Anh ngẩng lên nhìn cô, lúc này đang đứng run rẩy
anh. “Em là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà anh đã từng gặp.” Anh vuốt ve bàn tay mình trên bụng cô. “Anh
nói. “Em và cái kế hoạch của
anh chàng nào phù hợp với cái
tìm được rồi.” Kate nói. “Rick
ta thực sự hoàn hảo thì em
hảo cho em. Phân biệt chuyện đó đi.” Cô kéo đầu anh xuống phía
nói. “Nhưng có lẽ hôm
áo choàng trong lúc đứng lên. “Anh làm việc đi.” Cô
mình, cô thấy Penny đang ngồi trên
chuyện với chị không,
xuống bên cạnh Penny. “Có
ở với
thật hay. Tôi
ê nói. “Và tôi đã ở
của những gì Penny vừa nói với cô tống thẳng
ngào, và anh ấy
thân.” Kate gợi ý,
làm tình với tôi,
thực thụ.” Kate nói, trong
là tôi
và liếc nhanh nhìn Penny, cô bé
bị kết hôn với Allan
một cách thận trọng, “có thể với diễn tiến mới này và tất cả
học đại học, tôi sẽ phải chờ
thực sự nghĩ rằng tốt hơn hết cô nên tạm thời
“Tôi chỉ cảm thấy thật kinh khủng về
nghe không giống như chuyên mục tâm sự hẹn hò trên tờ Seventeen. “Sao cô không trải qua thêm một chút
nghĩ thế
tình trạng hỗn loạn thực sự nếu nó không diễn ra như thế.” Cô vỗ nhẹ vào
thể mình. Cô và Penny đập mạnh trái bóng tới lui mà không hề tính điểm, phá lên cười vui vẻ với nhau và thưởng thức ánh nắng buổi chiều, mồ hôi và tình bạn của họ. Vài anh chàng dừng
mức.” Cô ta nói với Kate
nói. “Tôi nghĩ là
tệ hơn được nữa.”
các anh chàng xếp hàng bên ngoài hàng rào mắt xích để ngắm nhìn Penny giao
khách sạn để tìm ít đồ uống lạnh, cười đùa, nói chuyện
nói khi họ bước vào
đứng phía sau quầy bar. “Hai cô ca, không ăn
rót cô ca ra cốc và Penny đỏ bừng mặt. Khi
giấu nụ cười nhăn nhở của mình. “Chúng ta quá mệt không thể
trong góc và chờ Kate cùng nhập
sự cô có thể quay lại và kết hôn với
chỉ là say
thể,”
thả người xuống chiếc ghế bành bên cạnh họ. “Tôi
ngay cả Penny cũng cau có. Ai đó phải có một kỹ năng cư xử cực kỳ tồi tệ
thế?” Penny hỏi
bật cười. “Mark!” Cô ả kêu lên mà
mắt nhìn
không thể làm gì nhiều với một cái cốc thuỷ tinh trừ khi cô bé đập vỡ nó vào mép bàn và sử dụng cạnh sắc
cay độc. “Tôi không thể nào tin
có ý tưởng là
nhiều lợi nhuận ở đó bấy nhiêu. Tôi đã làm mọi thứ ngoài việc nói toạc móng heo ra với anh ấy là có một tập đoàn khách sạn khác đang cố gắng lôi kéo tôi về
anh ấy không
rồi.” Valerie vặc lại. “Khốn kiếp, tôi
thế.” Kate
Valerie và nháy mắt với Penny trước khi
hoạch dành cho những
nói chuyện gì
cưới một anh chàng thực sự giàu có và ổn định để cô ta có thể ở nhà, trở thành một người nội trợ,
đó là những gì cô
tình cờ phát hiện ra mình yêu một anh chàng nghèo khổ, một người không bao giờ
đề là
cô biết cách sử dụng nó.” Cô ả quay sang nhìn Penny. “Nói với bạn cô đá gã trai nghèo khổ kia đi, kết hôn
sẽ làm thế.” Kate
là tôi yêu
cái khách sạn này?” Kate hỏi. “Sẽ thế nào nếu
quy mô của cửa hàng máy tính đó, tôi nghĩ
như để đánh giá. “Chuyện này
Valerie hỏi
nó. Chuyện này là về khách sạn, về việc xoay vòng, xử lý
Valerie nói. “Ý
không thể chỉ ngồi chơi trên mặt hồ và ngắm nghía mấy con cá trong suốt cuộc đời còn lại của tôi.
như thể cô đã phát điên. “Cô cực
vấn đề xảy ra với
có thể ngăn cản cô đạt được những gì cô muốn.”
phép một lát. Tôi cần một cốc cô ca
đồ uống cho đến khi cô cảm thấy mụ mẫm cả người. Ba ngày trước
lạnh cho Brad và bạn hẹn của anh ta,
cô. Giờ thì là “Cảm ơn, Kate.” Tốt hơn hết
gàng né tránh những bàn tay chỉ chực thò ra để phát vào mông cô, nói với những người say xỉn rằng cốc tiếp theo của họ sẽ là cà phê, nhận yêu cầu từ vài bàn cùng một lúc và phục vụ những bàn đó mà không mắc phải sai sót nào.
đánh
mãi.” Ben kêu lên với cô, cô bật cười và tiếp
người, để lại một hàng dài những nụ cười toe toét hài lòng ở phía sau lưng cô.
không có gì cho cô ấy cả. Và ngươi có nhớ chuyện gì đã xảy ra lần cuối cùng khi ngươi mê mẩn một cô
chơi bi-a
đầu. Anh sẽ nghĩ về chuyện đó sau. Rất lâu sau. Xét cho cùng thì
và vỗ vào mông cô trước khi cô kịp có thời gian để né tránh. Cô đổ
Anh đặt một tay lên lưng ghế của Brad và tay còn lại
nhìn. “Chào Jake.”
chạm vào
nụ cười của
ý tôi.” Jake
gật đầu. “Xin
vào lưng anh ta rồi
hơn rất nhiều nếu chúng ta chỉ đơn giản là dán nhãn cho họ.” Ben nói. “Rồi
chơi bi-a đi.” Jake
cậu lên tiếng vì một người đàn bà.” Ben châm chọc anh.
chịu đựng chuyện đó.” Jake lừ mắt nhìn bạn
mình. “Thật buồn cười là cậu không bao giờ cảm thấy
có thể tự
cho tất cả chúng ta ấy. Nếu chúng ta đặt cô ấy vào trong
sóc mình. Thế cậu sẽ làm
bạn thân ạ.” Ben nói. “Đó chính
thế. Mình vẫn chưa chắc chắn mình cảm thấy như
đi.” Anh nói với Ben. “Lần này cố
con chuột Mickey trong “The Sorcerer’s Apprentice.” Sau một lúc, cô tựa người vào quầy bar và nhìn những chai bia đang bước dần
lại với Nancy. “Nghỉ đi một chút.” Nancy nói.
Quán bar vẫn đang nêm chặt cứng những
với nhau thay vì vận chuyển đồ
vụ. “Hãy nhìn anh chàng trong chiếc áo phông màu xanh
ghét khi cậu ra đi. Cậu đang nắm bắt
gắng tránh ý nghĩ đó nhưng
Nancy quay lại để chuẩn bị đồ uống và nhìn
Kate lặng
quyết định của mình, vì Jake và những thứ khác.” Nancy đẩy chiếc khay
chỉ vì một đêm.” Cô nói với Nancy. “Điều đó sẽ rất ngu ngốc. Anh ấy chưa bao giờ nói là anh ấy yêu
nữa.” Cô tỳ lên quầy bar. “Mình có rất nhiều bạn ở đây, những người mà mình cùng lớn lên, nhưng
cô như có nước mắt. “Tốt hơn hết
ta vẫn còn hơn một tuần nữa trước khi cậu rời khỏi đây. Giờ cứ thưởng
lại góc quán bar, đưa cho
nói. Còn Early nói.
thế. Có một điều gì đó thật kỳ diệu khi được ở một nơi mà ta
bia đến
khi anh ta đang nhìn Jake cúi xuống ngắm một viên
thắng thôi thì điều đó có
cằn nhằn. “Quỷ tha ma bắt, chúng tôi trả cho
“Lại đây nào, cậu bé to đầu.” Cô ngoắc ngón tay vào thắt lưng quần của anh và kéo anh
lúc lưỡi anh trượt vào trong miệng cô. Chiếc mũ của cô rơi xuống. Anh hơi nấn ná không muốn kết thúc nụ
em nghe về giấc mơ của
lách ra khỏi người
khơi mào chuyện gì mà em không thể kết thúc.” Anh
lắc
lớn cho thấy là “Jake Templeton cuối cùng cũng đã bị hạ
để điều chỉnh cú đánh của mình. Rồi khi anh ngắm chiếc gậy và nhớ lại cảm giác Kate ngả người ra phía bên dưới anh
đánh
bị huỷ hoại bởi sex.” Ben reo lên
nói khi Kate
“Mình không biết có chuyện gì xảy ra với mình nữa.” Kate kéo chiếc mũ sụp xuống che ngang mắt.
“Đoán thử nhé, Jake.”
“Rất khôi hài.”
“Cậu chắc là cậu sẽ rời khỏi đây chứ?” Nancy hỏi. “Dường như là cậu đã luôn luôn ở đâu đó quanh đây.”
“Mình chắc chắn.” Kate nói. “Mình cần phải làm việc và không có gì cho mình làm ở đây cả. Hơn nữa, mình không nghĩ là Jake có hứng thú với chuyện gì đó mãi mãi. Chỉ nội cái ý nghĩ mình ở lại đây nghe đã không có khả năng rồi.”
Một tiếng reo hò chiến thắng vang lên từ phía cuối quầy bar. “Kate, tôi yêu cô.” Ben hét lên với cô.
“Đây là lần thứ hai Ben thắng trong vòng một tuần.” Nancy nói. “Nếu điều đó có thể xảy ra thì bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra.”
***
Bốn người họ đóng cửa quán bar vào lúc nửa đêm và cùng nhau bước về phía bãi đỗ xe phía sau quán bar.
“Tôi không tin được là tôi đã đánh bại cậu.” Ben nói, vẫn còn say sưa với chiến thắng. “Hai lần trong một tuần.”
“Tôi không tập trung.” Jake vòng tay quanh người Kate và kéo cô lại gần. “Tốt hơn hết là cậu nên khen ngợi cô ấy.”
“Đàn bà,” Ben nói. “Cậu phải yêu thương họ.” Anh ta bước lên phía sau Nancy và vòng tay ôm lấy cô. Cô nhắm mắt lại và tựa người hẳn vào anh, mỉm cười. “Hai mươi năm rồi. Thế mà anh vẫn làm em phát điên lên.”
“Nếu chúng tôi là kỳ đà cản mũi thì hãy lên tiếng ngay.” Jake nói. “Nếu không chúng tôi sẽ đứng lại nhìn đấy.”
“Ý kiến hay.” Ben nói. “Có thể cậu sẽ học được cái gì đó.”
“Không cần nếu như cậu làm tình như chơi bi-a.”
“Này, tôi đã thắng đấy.”
“Thôi nào,” Kate kéo tay Jake, “Em mệt, và người em toàn là bia, hơn nữa Nancy luôn chủ động đấy chứ.” Cô kéo anh về phía chiếc xe.
“Vấn đề của em là em không đủ dạn dĩ.” Jake nói với cô. “Đàn ông thích người phụ nữ có thể thể hiện một chút hứng thú nào đó. Em cứ làm hết sức mình để nhận và em sẽ không bao giờ nhận được…”
“Vào xe đi.” Kate nói. “Em sẽ cho anh biết thế nào là dạn dĩ.”
Buổi sáng hôm sau, Kate quay về cabin của mình và nhìn thấy Penny đang khóc lóc thảm thiết trên bậc thềm.
Kate đưa cô bé vào trong cabin và rửa mặt cho cô ta bằng nước lạnh. “Có chuyện gì thế?”
“Tôi đã quyết định.” Penny nuốt khan và ngồi xuống trên giường. “Tôi quyết định điều thông minh duy nhất tôi phải làm là sống với Allan, vì thế tôi đã nói với Mark rằng tôi sắp kết hôn. Anh ấy phát điên lên…” Penny lắc đầu.
“Này, cậu ấy có lý do làm thế.” Kate ngồi xuống bên cạnh Penny. “Cô sẽ cảm thấy thế nào nếu tình huống xảy ra ngược lại, cô ngủ với cậu ấy, rồi sau đó cậu ấy nói với cô là cậu ấy đã đính hôn?”
“Tôi đã nghĩ là những gã trai họ không quan tâm. Tôi đã nghĩ họ chỉ thích sex, chị biết không?”
“Tôi không nghĩ Mark là một ‘gã trai’. Tôi nghĩ cậu ấy là một con người. Tôi nghĩ cậu ấy thực sự quan tâm đến cô.” Kate hít một hơi thật sâu. “Tôi biết là cô cũng thực sự quan tâm đến cậu ấy.”
Penny lại bắt đầu khóc lóc. “Tôi phải làm gì bây giờ?”
“Gọi Allan và bảo với anh ta tất cả chỉ là sai lầm.”
“Tôi không thể. Lễ cưới đã được lên kế hoạch. Chúng tôi đã đặt khách sạn, váy của tôi đã may xong.”
“Cô định trải qua quãng đời còn lại với một người đàn ông mà cô không yêu chỉ bởi vì chuyện đã đặt khách sạn và một cái váy? Cô có bị mất trí không đấy?”
“Đúng vậy.” Penny nói và khóc to hơn.
“Cô muốn tôi làm gì, Penny?”
“Xử lý lại chuyện này cho đúng.” Penny nhìn cô trông như một cô bé.
“Tôi không thể, cô bé.” Kate nói. “Cô sẽ phải tự mình xử lý nó. Chọn người này hoặc người kia.”
“Allan.”
“Thôi được. Thế thì chuyện Mark phát điên không có ý nghĩa gì cả. Bởi vì dù sao thì cô cũng sẽ không bao giờ gặp lại cậu ta nữa.”
Penny khóc ầm lên và ngã lăn ra giường.
“Thôi nào, Penny.” Kate vỗ nhè nhẹ lên lưng cô ta. Thật hài hước. Cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình sẽ là người vỗ về người khác.
“Chị không hiểu được đâu.” Penny nức nở. “Chị sẽ có Jake mãi mãi.”
“Không đâu.” Kate nuốt xuống khó nhọc khi nhớ lại. “Tôi sẽ rời khỏi đây sau một tuần nữa.”
Một tuần. Bảy ngày.
Penny ngẩng đầu lên từ phía dưới giường. “Vì sao?”
“Bởi vì tôi có một công việc ở thành phố và…”
“Chị bỏ Jake vì một công việc, thế rồi chị bảo tôi bị mất trí?”
“Chuyện đó khác.” Kate mệt mỏi nói, bước tới và ngồi lên mép giường.
“Jake có biết không?”
“Có.” Anh ấy hẳn là phải biết, mình và anh ấy chưa nói về chuyện đó, nhưng anh ấy hẳn là phải biết.
“Tôi cá là anh ấy không biết.” Penny lau nước mắt bằng lưng bàn tay. “Anh ấy phát cuồng lên vì chị.”
“Không cuồng đến mức đó đâu.” Kate nói với vẻ dứt khoát.
Penny ngồi dậy bên cạnh cô. “Chúng ta làm mọi chuyện không tốt lắm, đúng không?”
“Đúng thế.” Kate đồng ý. Nhưng chúng ta vẫn chưa làm xong đâu. Tôi nghĩ cô tốt hơn hết là nên nghĩ lại về Mark và Allan.”
Penny im thít.
“Tưởng tượng đến chuyện sống với Allan trong suốt quãng đời còn lại.” Kate nói. “Tưởng tượng đến chuyện sẽ không bao giờ gặp lại Mark nữa.”
“Chị nghĩ là tôi nên ở lại với Mark?” Penny sụt sịt.
“Tôi nghĩ cô không có sự lựa chọn nào cả.” Kate nói. “Nếu cô buồn phiền đến mức này khi cậu ấy nổi điên lên với cô, thì cô sẽ còn cảm thấy thế nào nếu cô không bao giờ gặp lại cậu ấy nữa?”
Penny lại ngã ra giường và lại bắt đầu khóc lóc, Kate thở dài và đưa cho cô ta thêm một ít khăn giấy. Còn mình rồi sẽ cảm thấy thế nào đây? Cô tự hỏi bản thân trong lúc vỗ về Penny. Mình cảm thấy cũng muốn lăn ra bên cạnh cô bé này và khóc toáng lên. Đây là một đống hỗn độn, nhưng mình sẽ không nghĩ về điều đó lúc này. Mình sẽ để bản thân mình được tận hưởng sự vui vẻ, chết tiệt thật, mình sẽ nghĩ về tương lai sau.
Rất lâu sau.
Săn Chồng (Manhunting)