Thông tin truyện
Phu Lang Đến Từ Tinh Tế - Tát Tạp Ngư
Phúc hắc câu hệ ôn nhu công (Bùi Nhuận) x Giá trị vũ lực cao - tham ăn - ngốc manh thụ (7361)
—————
Văn án:
Ở tinh tế, người phỏng sinh mang số hiệu 7361 chuyên phụ trách làm nông, bỗng một ngày xuyên qua, trở thành quả phu lang vừa gieo mình xuống sông của Đại Thịnh triều.
Nguyên chủ có một bà mẹ chồng độc ác, đại bá háo sắc, đại tẩu khắc nghiệt.
7361: Đa tạ lời mời, kẻ không liên quan, chớ cản trở bữa cơm của ta.
Lúa trĩu hạt trong ruộng, cá bơi lội dưới sông, trái chín trên cành, gà béo trong ổ...
Mỗi món ăn đều khiến đôi mắt 7361 sáng rực.
Trời cao có thấu, những thức ăn này đối với một người phỏng sinh ở Tinh Tế mỗi ngày chỉ biết uống dịch dinh dưỡng mà nói, có sức hấp dẫn lớn đến nhường nào?
Vậy là 7361 dốc sức thực hiện chức nghiệp vốn có của mình, trồng rau!
Mùa nào thức nấy: rau chân vịt, dưa leo, đậu que.
Trái vụ cũng chẳng hề chi: khoai tây, cải trắng, cà rốt.
Tất thảy đều do một tay cậu trồng nên.
Hẹ cậu trồng, giúp một viên ngoại mắc bệnh kín lại khôi phục phong thái năm nào.
Cà chua cậu trồng, khiến một tiểu thư khuê phòng có làn da không đẹp, nay trắng nõn như ngọc.
***
Đám người tranh nhau mua rau dưa, suýt chút nữa đã san bằng cửa nhà cậu 7361, thậm chí ngay trước cổng mà vung tay ẩu đả.
"Liễu lão bản, măng tây vừa thu hái, nhất định phải ưu tiên đưa đến nhà ta! Lão gia nhà ta đã trông mong từng bữa."
"Khoai tây, Trương gia chúng ta lấy hết! Bao nhiêu cũng không đủ!"
"Cà tím, măng tây, còn lại cứ để Lâm gia chúng ta bao cả!"
7361: Không bán, không bán! Ngay cả phần ta còn chẳng đủ ăn đây này!
Một ngày nọ, phát hiện vị Tú tài què chân đầu thôn sở hữu tay nghề nấu nướng tuyệt hảo, 7361 lập tức chạy đến, mắt đầy chân thành mà thỉnh cầu: "Sau này, ta trồng trọt cho ngươi, ngươi nấu cơm cho ta, có được không?"
Tú tài Bùi Nhuận thoáng sững người, lại hiểu lầm ý cậu, ấp úng đáp: "Chuyện này... e là không thỏa đáng lắm."
***
Một năm sau, vị học đầu châu học từng ngã ngựa mà tàn tật, nay lại hiên ngang đứng trên yến tiệc Lộc Minh.
Một bài từ phú kinh động cả vị đại nho ẩn cư chốn triều đình.
Yến tiệc tàn, mọi người đổ xô đi tìm Bùi Nhuận, nhưng y đã sớm rời đi. Cuối cùng, họ tìm thấy y trong một quán ăn nhỏ.
Chỉ thấy vị học đầu ngày ấy giờ đây mang nét mặt ôn hòa, tay nắm lấy tay phu lang của mình, giọng nói tựa xuân phong lướt nhẹ: "Ăn ít thôi, lát về ta làm rượu nếp viên cho em."
--------------------------------------
Tag: Bố y sinh hoạt, duyên trời tác hợp, xuyên qua thời không, làm ruộng văn, dị năng, nghịch tập
Vai chính: 7361, Bùi Nhuận
Một câu tóm tắt: Ta có siêu năng lực làm ruộng!
Lập ý: Chuyên tâm một đạo, tự gây dựng thành tựu!
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 101: Đậu hũ
- Chương 102: Đồ Tết
- Chương 103: Thịt nướng!
- Chương 104: Năm mới
- Chương 105: Bao lì xì
- Chương 106: Nhớ lại chuyện cũ
- Chương 107: Quá khứ
- Chương 108: Thân thể nhỏ
- Chương 109: Đêm đông
- Chương 110: Hoa đăng
- Chương 111: Ăn chơi trác táng
- Chương 112: Nguyện vọng
- Chương 113: Kết cục
- Chương 114: Thành ý
- Chương 115: Mất tích
- Chương 116: Trở về nhà
- Chương 117: An tâm
- Chương 118: Giống ngó sen
- Chương 119: Nhà cũ
- Chương 120: Thiếu gia
- Chương 121: Quý phủ
- Chương 122: Khoai tây
- Chương 123: Hoa thần
- Chương 124: Tiểu bảo bảo
- Chương 125: Ý nguyện
- Chương 126: Tặng lễ
- Chương 127: Khách lạ
- Chương 128: Ngăn lại
- Chương 129: Tuân Tùng
- Chương 130: Quá khứ
- Chương 131: Tạ lễ
- Chương 132: Nước chấm
- Chương 133: Thi Hương
- Chương 134: Hoảng hốt
- Chương 135: Thất bại
- Chương 136: Khoai tây
- Chương 137: Bái phỏng
- Chương 138: Xuống đất
- Chương 139: Tin mừng
- Chương 140: Yến Lộc Minh
- Chương 141: Rơi xuống nước
- Chương 142: Nóng vội
- Chương 143: Tâm tư
- Chương 144: Về quê
- Chương 145: Mở tiệc chiêu đãi
- Chương 146: Củ sen
- Chương 147: Tìm kiếm hỏi thăm
- Chương 148: Lão giả
- Chương 149: Duyên phận
- Chương 150: Tới cửa