Thông tin truyện
Nuôi Cổ Trên Người Mỹ Nhân Bệnh Tật, Về Sau Hắn Hối Hận
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Cẩu huyết , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , 1v1 , Băng sơn , Cao lãnh chi hoa , Bệnh mỹ nhân , Hỏa táng tràng
Giới thiệu:
Vì cha nợ cờ bạc, Lâm Sơ bị bán vào thanh lâu.
Ngày đầu tiên tiếp khách, cậu đã lọt vào mắt xanh của Đoan Vương - Thẩm Thanh Yến - người quyền cao chức trọng, khí chất thanh lãnh xuất trần. Hắn bỏ tiền chuộc thân cho cậu, mang cậu về biệt viện trong Vương phủ.
Lâm Sơ mang tâm tình thấp thỏm lo sợ mà đến hầu hạ vị này, nhưng kết quả lại bị hung hăng cự tuyệt.
Lúc ấy cậu mới hiểu ra, hóa ra Đoan Vương chuộc cậu về không phải để cậu hầu hạ, mà muốn cậu dùng thân mình nuôi cổ, trở thành dược nhân.
Chỉ vì muốn cứu người trong lòng Đoan Vương.
Lâm Sơ nghe được thù lao hậu hĩnh, lập tức đồng ý.
Cậu cắn răng chịu đau, ngoan ngoãn nuốt cổ trùng. Cậu gắng gượng chịu khổ, ngoan ngoãn uống hết chén thuốc đưa tới mỗi tháng.
Dù mỗi lần nuốt cổ trùng, thân thể cậu đều suy kiệt thêm, cậu cũng chẳng bận tâm.
Không ai biết rằng, kỳ thực cậu vốn chẳng còn bao nhiêu thời gian. Chi bằng trước khi chết, cậu cố gắng lo liệu cho mẹ và muội muội có chút đường sống.
Thẩm Thanh Yến chưa từng gặp qua ai ngoan ngoãn như Lâm Sơ.
Muốn cậu làm gì, cậu sẽ làm nấy.
Rõ ràng bị ép nuốt cổ trùng đau đến mức sắp ngất, vậy mà vẫn cười nói: "Ta không sao."
Rõ ràng thân thể cậu yếu ớt, chỉ cần gió thổi qua cũng toát mồ hôi lạnh, nhưng trước mặt hắn lúc nào cũng gắng gượng tỏ ra mạnh mẽ.
Thẩm Thanh Yến vốn lạnh lùng vô tình, bỗng bắt đầu hối hận.
Hắn hối hận vì đã tìm Lâm Sơ làm người thí dược, hối hận vì bắt cậu nuôi cổ.
Hắn không đành lòng nhìn Lâm Sơ chịu khổ, chỉ muốn mỗi ngày để cậu được sống tốt.
Cái gọi là bằng hữu, cái gọi là tính mạng người khác, hắn chẳng muốn cứu nữa.
Dựa vào cái gì mà phải lấy sức khỏe của Lâm Sơ để đổi lấy sinh mạng kẻ khác?
Thẩm Thanh Yến không còn để Lâm Sơ tiếp tục nuôi cổ.
Nhưng hắn không biết, đã quá muộn rồi. Thân thể của Lâm Sơ sớm đã suy sụp.
Thái y chẩn đoán, Lâm Sơ chỉ còn chưa đầy một tháng để sống.
Thẩm Thanh Yến điên rồi.
"Không phải nói nuôi cổ sẽ không nguy đến tính mạng sao? Dựa vào cái gì các ngươi lại nói em ấy sẽ chết?!"
"Nếu là người khỏe mạnh nuôi cổ, nhiều lắm cũng chỉ dưỡng mấy năm là có thể hồi phục. Nhưng Lâm công tử vốn đã yếu sẵn, dù không nuôi cổ thì cũng chỉ sống được ba bốn năm. Giờ mỗi tháng lại phải nuốt cổ trùng, chẳng khác nào đeo bùa đòi mạng!"
Thẩm Thanh Yến ôm Lâm Sơ sắc mặt tái nhợt trong lòng, gương mặt hắn trở nên dữ tợn.
Dù là trời cao hay địa ngục, hắn cũng phải cứu Lâm Sơ.
☀️
Sau này, cả kinh thành đều biết, Đoan Vương điện hạ hết mực cưng chiều, sủng ái vị nam sủng được nuôi ở biệt viện kia.
Rồi về sau nữa, vị tiểu nam sủng ấy bất ngờ được phát hiện chính là đứa con bị ôm nhầm năm xưa của Hầu phủ Ninh Viễn.
Ngày cậu trở về Hầu phủ, từng món sính lễ, từng món hạ lễ trân quý từ Vương phủ được đưa thẳng đến cửa Hầu phủ.
Đó vừa là hạ lễ, cũng chính là sính lễ.
【Ngoan ngoãn đáng thương mỹ nhân bệnh tật thụ x Lãnh tâm lãnh tình, mạnh miệng mà thật ra hết mực sủng ái công】
☀️Song khiết, công không có bạch nguyệt quang.
☀️Truyện chua ngọt xen lẫn, cẩu huyết.
☀️Tag: cung đình – hầu tước – băng sơn, cao lãnh chi hoa – truy thê – hỏa táng tràng.
☀️Góc nhìn chính: Lâm Sơ, Thẩm Thanh Yến.
☀️Khác: Vừa chua vừa ngọt, cũng đầy cẩu huyết.
☀️Một câu tóm tắt: Chỉ là nuốt cổ thôi, vợ sao lại chết?
☀️Ý nghĩa: Tình yêu là định nghĩa vĩnh hằng.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 51: Ngươi không được phép làm càn với con ta
- Chương 52: Khắc chế dục niệm
- Chương 53: Thẩm Thanh Yến chỉ cười cưng chiều
- Chương 54: Để ta giúp em
- Chương 55: E rằng sẽ phá hỏng quy củ
- Chương 56: Đây là con trai ruột của bà sao?
- Chương 57: Ta lại vô cùng thất vọng
- Chương 58: Bé tham tiền
- Chương 59: Bé tổ tông, sao lại khóc rồi?
- Chương 60: Điện hạ, đêm động phòng hoa chúc của chúng ta khi nào tiếp tục?
- Chương 61: Em đừng chê ta
- Chương 62: Coi như ta tích đức hành thiện
- Chương 63: Hôm nay coi như ta trả lại cho ngươi!
- Chương 64: Không bao giờ rời xa nữa (Kết thúc)