Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

Chương 160

157@-
“chín vạn, mua một tặng một”

“Người của trường các cậu đâu?” Vệ Tam nhìn chằm chằm Kosai Musashi đi tới bên khác rồi mới quay đầu hỏi Ứng Tinh Quyết phía trước.

“Phòng làm việc phía trước.” Ánh mắt Ứng Tinh Quyết dời từ trên người Kosai Musashi tới, “Bọn Kim Kha không có ở đây?”

“Cũng đi đến phòng làm việc.” Vệ Tam đánh giá sách xung quanh, nơi này đúng là như một cái thư viện, sách gì cũng có. Cô mở quang não mình, làm bộ nghiêm túc chụp ảnh, “Vừa rồi anh cố ý?”

“Chỉ muốn xác nhận thêm một chút.” Ứng Tinh Quyết thấp giọng trả lời.

“Đại khái cậu ta không không thể kiểm soát bản thân cho tốt, hoặc là…”, Vệ Tam đã xác định Kosai Musashi có vấn đề. Cô đi sang bên cạnh rồi bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Ứng Tinh Quyết, nhướng mày nói, “Sức hấp dẫn của anh quá lớn.”

Mặc dù Vệ Tam nói như vậy song Ứng Tinh Quyết vẫn tỉnh táo tự kiềm chế, không lộ ra vẻ mặt bị ngôn ngữ xâm phạm.

[Nếu gần đây cậu ta mới bị nhiễm sương bọ đen thì đoạn thời gian có khả năng nhất là khi cậu ta bị thương ở đấu trường lạnh lẽo, nhưng cũng không loại trừ chuyện đã bị nhiễm bệnh từ trước trận đấu… Tất cả điều này được xây dựng trên tiền đề rằng sương mù bởi bọ đen có thể lây nhiễm cho con người.]

Giọng nói của Ứng Tinh Quyết bỗng nhiên vang lên trong đầu Vệ Tam, cô theo bản năng nhíu mày.

“Quang não của cô không có sự riêng tư.” Ứng Tinh Quyết thấy cô không hài lòng bèn giải thích.

Vệ Tam đưa tay sờ lấy quang não trên cổ tay mình: “...”

Có một cửa hàng Văn hóa và Sáng tạo ở tầng hầm tầng sách, và nó cũng là một trong những nguyên nhân khiến Ứng Tinh Quyết tới đây. Anh và Vệ Tam dựa theo địa danh được ghi để đi tới tầng hầm.

Ứng Tinh Quyết đi vào khu vực quang não và quay đầu hỏi Vệ Tam muốn cái nào. Quang não trong khu vực này không nhiều lắm, trên dây đeo sẽ có ảnh ngôi nhà cũ của Quý Từ với tạo hình bằng màu sắc khác nhau mà thôi.

“Muốn mua cho tôi á?” Vệ Tam đứng ở bên ngoài, kỳ quái hỏi.

Hai người họ không quen nhau mà?

“Xem như là xin lỗi vì chuyện của Sao 3212 trước đây.” Ứng Tinh Quyết chậm rãi cho hay.

đâu, để tôi tự trả tiền. Lát nữa anh mời


quang não màu trắng cổ điển


quang não của tụi chị ở đây đều có chức năng này. Bây giờ ở thời đại này


não bị đào thải: “...” Cô nghi ngờ


nhiêu


hàng của chị là mấy sinh viên trường quân sự trẻ đầy triển vọng như em, chức năng tương ứng cũng nhiều hơn những người bình


rõ ràng xem sinh viên trường quân


phục huấn luyện của sinh viên quân sự mà sao lại keo


bán em 9 vạn.”


lắc đầu: “Cửa hàng chị là Văn


tay kéo Ứng Tinh Quyết bên cạnh: “Người này,


vào Ứng Tinh Quyết ở cự ly gần rồi


đó cô quay đầu nói với nhân viên bán hàng: “Để cho hai


cúi đầu, nhăn nhó


tình huống này thì tới tám phần là được,



đảm ngẩng đầu lên và nhắm mắt lại cho hay: “Không được, Ngôi sao Đế Quốc đến thì cũng


Tam:


Đế Quốc


của mình, quang não 50 vạn cũng không


cô sửa cái cơ giáp mới có bao nhiêu chứ.


nghe thấy động tĩnh bên này bèn rầm rầm chạy tới. Ông nhìn thấy hai người


đủ để mọi người ở


Tam:


lại.” Nhân viên cửa


hét lên một lần nữa tại chỗ, “Vệ


lộn xộn, 9 vạn cho


cho Vệ Tam, kế đó ông ấy lấy ra quang não màu đen cùng một loại


à, ông nói làm người nên giữ


xoa xoa tay, “Nhưng đây là Vệ Tam, tôi là fan hâm mộ


Đế Quốc nhưng cuối cùng lại thành dựa vào bản thân để


Tinh Quyết đứng bên cạnh. Cuối cùng ông ấy còn mời Vệ Tam giúp viết



rồi. Năm nay xem hướng về cô, trường Damocles chắc


đúng, quán quân nhất


Ứng Tinh Quyết đứng một bên, nhân viên thì thầm


Tinh Quyết, lịch sự từ


Nhưng ông chủ không còn


thiếu mỗi kết nghĩa tại chỗ. Cuối cùng vẫn do Ứng Tinh


nữa, đừng quên.” Ông chủ đưa


rồi ném cho Ứng


não trong lòng bàn tay, anh hạ


Tam vẫy tay, “Nhớ xem


viễn đi theo!” Ông chủ khôi ngô với vẻ râu


đi theo lối ra, hai người cùng


thông tin tài liệu vào. Với chức năng riêng tư, không còn phải lo


đùa xong mới ngẩng đầu nói với Ứng Tinh Quyết,


giao diện riêng tư của quang não


lướt qua, cúi




Sau khi hai người thêm bạn bè, Ứng Tinh Quyết một lần nữa che giấu giao diện của mình. Anh gửi tin nhắn đầu tiên cho Vệ Tam: [Kosai Musashi vẫn luôn đi theo chúng ta ở phía sau.]

Vệ Tam không quay đầu lại mà gửi tin nhắn cho anh: [Trường quân sự các anh ở trong phòng làm việc? Tôi sẽ đưa anh qua đó, lần sau đừng ra ngoài một mình.]

Ai biết được sương mù bọ đen vào cơ thể rồi xảy ra cái gì, nhưng có vẻ như chỉ số IQ không cao lắm.

Ứng Tinh Quyết: [Tốt, trong cuộc thi, tôi sẽ tìm cơ hội để kiểm tra máu của tất cả mọi người.]

Vệ Tam nhíu mày, nhắn tin cho anh: [Kiểm tra như thế nào?]

Nhiều người vậy mà.

Ứng Tinh Quyết: [Kiếm cớ, như kiểm tra sức khỏe toàn diện là được.]

Vệ Tam thu quang não, đứng cạnh Ứng Tinh Quyết và đi về phía phòng làm việc.

Phòng làm việc là điểm tham quan lớn nhất của ngôi nhà cũ của Quý Từ. Bà ở trong đây năm năm, có tất cả dấu vết thiết kế xây dựng cơ giáp và bản thảo xây dựng cơ giáp trân quý.

Ban đầu Vệ Tam xông tới cùng bọn Ứng Thành Hà để xem phòng làm việc, kế đó cô phát hiện viện Bình Thông bên kia thiếu một người nên mới đi tìm, cứ thế tìm được tầng sách bên này.

Vừa đi vào, Vệ Tam đã tiến về phía trường Damocles, Ứng Thành Hà đang nhìn như si như say, bên cạnh anh còn có cơ giáp sư trường quân sự khác đang đứng.

Cũng chỉ có đám người Damocles này chả phải là cơ giáp sư nhưng tụ tập lại một chỗ, giả vờ gả vịt như thể hiểu ra.

Kim Kha và Hoắc Tuyên Sơn nhường một vị trí để Vệ Tam tiến vào, năm người đồng loạt nhìn chằm chằm vào bản thảo cơ giáp trên tường, “đầy si mê”.

Để tạm thời giấu thân phận cơ giáp sư Vệ Tam, mấy chiến sĩ độc lập và chỉ huy của trường Damocles ở bên này nhìn đau cả đầu.

Khi Ứng Tinh Quyết tiến vào, người của trường Đế Quốc cũng chú ý tới trước.

Cơ Sơ Vũ và Hoắc Kiếm chú ý tới Vệ Tam bên cạnh anh đầu tiên, mặc dù cô đi thẳng về phía người của trường Damocles, song cũng chẳng khó để nhận ra hai người này đi cùng một đường tới.
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đập Nồi Bán Sắt Đi Học Truyện Đập Nồi Bán Sắt Đi Học Story Chương 160
10.0/10 từ 46 lượt.
loading...