Thông tin truyện
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Tin tốt: Cô được trọng sinh.
Tin xấu: Chỉ được sống lại trước đó đúng mười phút.
An Linh vừa mới đăng quang Ảnh hậu, còn chưa kịp cầm nóng chiếc cúp danh giá đã bỏ mạng ngay trên sân khấu. Cay đắng hơn, cô còn phát hiện ra mình thực chất chỉ là một nữ phụ độc ác, một "thiên kim giả" trong một cuốn tiểu thuyết.
An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực là một chuỗi những sự kiện kinh thiên động địa.
Dù có được cơ hội làm lại cuộc đời, cô lại bị hệ thống yêu cầu phải nhanh chóng giúp An gia tìm lại cô con gái thật sự, đồng thời phải tiếp tục đóng tròn vai một nữ phụ đáng ghét, chuyên bám đuôi nam chính một cách mù quáng.
Nhưng vấn đề là...
[An Linh gào thét trong lòng]: “Làm sao để mình nói cho họ biết mình không phải con gái ruột một cách tự nhiên và mượt mà nhất bây giờ?”
Cả An gia, những người đột nhiên nghe được tiếng lòng của cô, đồng loạt kinh ngạc đến rụng rời.
[Tiếng lòng của An Linh lại vang lên]: “Căn hộ của anh cả có biến rồi! Trợ lý của anh đang trộm đồ lót của anh để làm chuyện biến thái đấy!”
Người anh cả đang định bước chân ra cửa về căn hộ riêng bỗng vội vàng rụt chân lại, toàn thân tự dưng thấy ngứa ngáy khó chịu.
[An Linh tiếp tục ăn dưa]: “Anh hai vẫn còn coi cô bạch nguyệt quang kia là chân ái à? Anh không biết mình sắp bị cắm cho cái sừng to tướng, trên đầu sắp có cả một thảo nguyên xanh rồi sao?”
Người anh hai đang hớn hở chuẩn bị giới thiệu mối tình đầu trong sáng của mình cho cả nhà bỗng thấy cả thế giới như sụp đổ.
Khi cậu em út về nhà, thấy An Linh bị lộ thân phận giả thì hả hê ra mặt, chỉ thẳng vào mặt cô mà mắng là "đồ hàng giả".
[An Linh không thèm nhịn, lập tức phản pháo trong đầu]: “Anh vênh váo cái gì chứ? Tôi là thiên kim giả, nhưng chẳng lẽ anh là thiếu gia thật chắc? Chúng ta cũng chỉ kẻ tám lạng, người nửa cân thôi!”
Những người còn lại trong An gia: "???" (Hoang mang tột độ)
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 101
- Chương 102: Cả hai cùng ra tay, túm được con cừu nào là vặt lông con cừu đó
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105: Là muốn che giấu điều gì sao?
- Chương 106
- Chương 107: Lại có thể lừa dối cả chính mình
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110: Nghe xong cũng chỉ biết bật cười
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Liên tục không gián đoạn duy trì mối quan hệ bất chính này
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116: Chợt cảm thấy mình lại "ổn" rồi
- Chương 117
- Chương 118: Sự tự tin này rốt cuộc là ai cho hắn?
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121: Có những người thật sự là không có não
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124: Chọc phải ai chứ!
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127: Anh có thù oán gì với An gia à?
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130: Đây là tạo nghiệp gì vậy!
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146: Lại có thể không phải treo đầu dê bán thịt chó
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149: Tiểu Linh, em đang nói tiếng người đó chứ?
- Chương 150