Thông tin truyện
Ngày Xuân Ấm Áp - Kim Tri Cửu
Lần đầu tiên Tống Tri Hòa gặp Mạnh Dục Châu là vào một đêm tuyết lạnh thấu xương ở Anh, một đêm khiến lòng người run rẩy.
Tiếng súng vang lên, kính cửa vỡ tan. Giữa cơn kinh hoàng và sợ hãi tột độ, ngay khoảnh khắc tiếng thét chói tai sắp bật ra, người đàn ông đó đã dùng bàn tay rộng lớn ấm áp bịt chặt môi cô, giọng nói trầm khàn vang lên: “Đừng lên tiếng, là tôi.”
Khi cha mẹ cô đột ngột qua đời sau một tai nạn, người đàn ông ngồi trong xe, nói với cô: “Thật lòng tôi không muốn phải chăm sóc một đứa nhóc phiền phức đang tuổi nổi loạn. Nhưng không còn cách nào khác, đây là chuyện anh ấy đã nhờ vả tôi. Vì vậy, tôi hy vọng cháu sẽ không làm tôi lo lắng”
Cô lẽo đẽo theo anh, gọi anh hai tiếng: “Chú út.”
—
Mạnh Dục Châu là người lạnh lùng,tính tình có phần nội tâm và rất nghiêm khắc với bản thân. Những buổi xem mắt do ông cụ sắp đặt đều chẳng đi đến đâu. Bạn bè đều nghĩ rằng anh sẽ sống cô độc đến hết phần đời còn lại.
Nào ai biết được, trong căn phòng sáng đèn, bóng hình cao lớn của người đàn ông đang ôm chặt một cô gái nhỏ. Anh dùng tay giữ chặt gáy cô, không cho cô trốn thoát. Ánh mắt anh mờ ảo dục vọng, cùng cô môi kề môi, triền miên không dứt trong tiếng hôn ướt át.
“Chú út, chúng ta không thể như vậy…”
Giọng Mạnh Dục Châu lạnh đi: “Đừng gọi tôi là chú út.” Nụ hôn vì thế mà càng thêm sâu.
Nửa năm sau ngày Tống Tri Hòa rời đi, Mạnh Dục Châu đã tìm được cô.
Ánh mắt anh ẩn chứa tình cảm sâu đậm, giọng nói quyến luyến: “Tri Tri, tôi rất nhớ em.”
Lưu Ý:
【Chênh lệch tuổi tác + Dưỡng thành + Chú cháu “hờ”】
【Nam chính trưởng thành, chín chắn + Nữ chính kiên cường, dần trưởng thành】
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147: Chính văn hoàn
- Chương 148: Ngoại Truyện
- Chương 149
- Chương 150