Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm
Chương 181-2: Kiều Trác Phàm đến VS còn dư lại! 2
Âm thanh này, mặc dù không lớn, cũng không có mang theo bất kỳ cảm xúc nào nhưng lại một lần nữa khiến hốc mắt Tiếu Bảo Bối đỏ lên.
Vẫn còn tốt...
Anh còn nói chuyện với cô...
Mặc dù giọng điệu của anh lạnh lùng, dường như có thể đóng băng người đối diện nhưng Tiếu Bảo Bối đã rất thỏa mãn rồi.
"Em..."
Cô dự định một hơi nói về đứa bé và cả nỗi nhớ nhung cô dành cho anh.
Nhưng ngay lúc này, cách đó không xa truyền đến giọng nói của một người phụ nữ: "Kiều Thiếu, thì ra anh ở đây, làm tôi tìm kiếm nãy giờ!"
Tiếu Bảo Bối vừa ngẩng đầu liền phát hiện một cô gái mặc trang phục công sở màu hồng nhạt, đi một đôi màu cao gót trắng đi về phía bọn họ.
Một mái tóc đen thẳng được cô ấy cột thành đuôi ngựa đẹp mắt cộng thêm bộ quần áo như vậy chính là dáng vẻ của người đẹp phương Đông điển hình.
Nhưng có một điều có thể khẳng định, người đẹp này cùng dáng vẻ bên ngoài không liên quan. Vẻ đẹp của cô ấy là tỏa ra từ bên trong.
Người phụ nữ đi đến phía đối diện Tiếu Bảo Bối, ngồi xuống bên cạnh Kiều Trác Phàm...
Hành động này khiến Tiếu Bảo Bối lập tức nhăn mày không vui.
Mà người này dường như cũng đã nhận ra Tiếu Bảo Bối không vui, lập tức chủ động hướng về phía Tiếu Bảo Bối, đưa tay ra tự giới thiệu mình: "Xin chào, tôi là Thái Nghi Giai, tổng giám đốc kinh doanh công ty Thiệu Phàm! Xin hỏi cô là..."
Tiếu Bảo Bối không trực tiếp trả lời câu chào hỏi hữu nghị của cô gái kia mà nhìn về phía Kiều Trác Phàm.
Cô như đang tự hỏi, rốt cuộc Kiều Trác Phàm xem cô là gì?
lắm mới gặp được mặt nhau, vậy mà
Phàm thấy được sự chất vấn của cô, cũng nhìn thấy cô
lại một lần nữa đánh mạnh
thư
anh vội vã rũ sạch
còn điền tên Tiếu Bảo Bối em, vậy
đẹp, giỏi giang hơn tới gặp mặt, là muốn nói cho em
Phàm anh
tôi tiếp rồi." Để lại một câu như thế, Tiếu Bảo Bối ngay
Kiều Trác Phàm cũng
Bảo Bối nổi giận đùng
nằm trong tính toán của anh!" Thái Nghi Giai chứng kiến Tiếu Bảo Bối
như vậy là vì Tiếu Bảo Bối không hành động như trong tính toán của
ra trong lòng Kiều Trác Phàm vẫn đang
cũng vì điều này mà Kiều Trác Phàm còn lựa chọn lùi lại mà đàm phán những việc khác. Xem như cô không giống những người phụ nữ khác
cô nói ra hai chữ "Kiều
gì, Kiều Trác Phàm không
lớn thì đã không thấy bóng
lại, Kiều Trác Phàm
và Đàm Duật nói vẫn
Bảo Bối thì đến lúc đó người đau lòng nhất chính là anh.
Bảo Bối, trở lại bên cạnh cô, anh lại
nay. Anh muốn mượn Thái Nghi Giai để nói cho Tiếu Bảo Bối biết, khi bên cạnh cô thỉnh
đả kích như vậy, lập tức bỏ đi. Lúc này, Kiều Trác
trong nhà hàng đi ra, trên tay
Giai đưa cho anh, Kiều Trác
nhìn đã biết là của
gấp thế kia, ngay cả
Phàm tỏ vẻ khó chịu, mắt nhìn sang nơi
cũng không biết, vẻ mặt hiện tại của anh không
Thái Nghi Giai thiếu chút
rất coi trọng lần hợp tác này với tập đoàn Đế Phàm để gia tộc có thể
bật cười cô không thể chấp nhận, Thái
hơn!" Lúc nói đến đây, Thái Nghi Giai lại đột nhiên thở
như vậy!" Sau khi đem túi hồ ly đặt ở một bên,
kỳ khuyết điểm gì. Chỉ là chiếc túi xách
chút nữa Thái Nghi Giai không kìm
dàng nhận thấy cô ấy chiếm một vị trí rất quan trọng trong lòng Kiều Trác Phàm,
nhỏ lại tức giận
dùng bữa! Nhưng hy vọng lần sau Kiều
Thái Nghi Giai
cũng ý thức được cách làm hôm
anh sẽ
Kiều Trác Phàm đứng đó cũng không đợi được Tiếu Bảo Bối quay lại mà lại thấy A Vĩ lái xe đến. Cuối cùng, anh cũng chỉ có thể mang theo túi hồ ly của Tiếu Bảo Bối lên xe quay về.
Chỉ là chuyến đi này bốn người đều chỉ uống được vài ngụm nước chanh, liền vội vã rời đi, không gọi bất kỳ món ăn nào.
Bởi vậy, trừ việc cung cấp chỗ ngồi cho bọn họ trong hơn một giờ và phục vụ bốn ly nước chanh, thì không hề kiếm được một khoản tiền nào.
Nhân viên phục vụ nhìn bốn ly nước còn lại thiếu chút nữa là quỳ xuống hỏi: vì sao gần đây người có tiền càng ngày càng keo kiệt vậy? Ngồi ở đây thật lâu, lại uống nhiều nước chanh như vậy, cuối cùng ngay cả một đồng cũng không cho!
—— tuyến phân cách ——
Nơi ở của Tiếu gia vào ban đêm luôn có chút vắng vẻ.
Hiện tại, trong căn phòng lớn như vậy chỉ có hai người ngồi trên ghế sa lon.
"Bảo bối, có phải con có tâm sự gì hay không? Hôm nay con về, cha thấy dường như vẫn không có tinh thần!" Sau khi Tiếu Đằng xử lý xong một phần hợp đồng, đặt nó ở trên bàn, nhìn Tiếu Bảo Bối bên cạnh đang cuộn tròn mình, ngồi ở một góc ghế sa lon.
Thật ra thì, gần đây cha Tiếu biết cảm xúc của Tiếu Bảo Bối đều không tốt như vậy. Chồng muốn ly hôn, sao tâm tình cô có thể tốt chứ?
Cha Tiếu cũng muốn giúp con gái mình, nhưng vấn đề là ở Kiều Trác Phàm. Trừ khi Kiều Trác Phàm tự mình đến đây thì may ra chứ những lúc khác, dù cha Tiếu trực tiếp đến Đế Phàm hay là gọi điện hẹn trước, cũng không thể gặp được anh.
Cứ như vậy, ngày qua ngày.
Ngày hôm qua, cảm xúc Tiếu Bảo Bối đã tốt hơn một chút, cũng ăn cơm nhiều hơn gấp mấy lần, cha Tiếu còn tưởng rằng hai đứa bé đã hóa giải mâu thuẫn.
Nhưng hôm nay, tinh thần Tiếu Bảo Bối lại uể oải. Nhất là khi ông tan làm về, thấy đôi mắt Tiếu Bảo Bối còn sưng sưng hồng hồng, cha Tiếu cũng biết nhất định là nha đầu này đã khóc.
Chỉ là cô không dám biểu hiện ở trước mặt ông, sợ ông sẽ lo lắng thôi.
Nhưng nha đầu này không biết, cô không nói ra, cha Tiếu vẫn có thể nhìn ra được.
"Con không sao, chỉ là có chút mệt mỏi thôi!"
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm