Thông tin truyện
Hoá Ra Chưa Từng Quên
Chúng ta thường chỉ nhận ra giá trị quý giá của một thứ khi đã không còn nữa. Thời thanh xuân tươi đẹp, đầy cảm xúc chính là giai đoạn đáng để trân trọng và đánh giá đúng giá trị. Tất nhiên, nó trôi qua và chẳng bao giờ trở lại.
Cô cho rằng mối tình học trò sẽ chỉ là một kỉ niệm của tuổi trẻ và nỗi đau về tình yêu đầu sẽ mãi còn đọng lại trong lòng. Nhưng có người nói rằng tình yêu từ thời học trò luôn đơn giản và trong sáng nhất. Nó giống như những đóa hoa đầu mùa, những cơn mưa mùa hạ và những tuyết trắng mùa đông. Ngọt ngào, đẹp đẽ và đầy cảm xúc.
Nếu ai đó hỏi về mối tình đầu của Hàn Cẩm Dao, mọi người sẽ đều trả lời rằng đó là với Thẩm Minh Viễn. Nếu họ hỏi vì sao hai người lại chia tay, chỉ có lời giải thích từ Minh Viễn.
Truyện này còn một số lỗi sai và cấu trúc câu cũng chưa được hoàn chỉnh. Chúng tôi mong nhận được ý kiến góp ý nhẹ nhàng của các độc giả để hoàn thiện hơn. Lưu ý rằng địa điểm và thời gian trong truyện chỉ là hư cấu.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- C1: Tai nạn nhỏ
- C2: Chạm mặt
- C3: Câu nói quen thuộc
- C4: Sáu trên mười điểm
- C5: Lại gặp người yêu cũ
- C6: Bạn nhảy
- C7: Một người cô đơn hai người hạnh phúc
- C8: Say rượu
- C9: Có còn nhớ anh không
- C10: Tên lưu manh
- C11: Còn không nghe lời là tôi sẽ hôn cô
- C12: Kẻ điên
- C13: Nhớ mùi hương xưa
- C14: Như thế nào gọi là làm phiền
- C15: Lá thư từ người ẩn danh
- C16: Xảy ra chuyện
- C17: Đau lòng
- C18: Chăm sóc đặc biệt
- C19: Hôn nhân được sắp đặt
- C20: Người yêu cũ
- C21: Tôi nên lấy gì để tin anh
- C22: Sau này không cần phải gặp lại nhau nữa
- C23: Gặp rồi không quên được
- C24: Có lẽ anh ấy không thuộc về em
- C25: Tiền đã trả coi như tôi không có nợ anh gì nữa nhé
- C26: Xin lỗi chúng ta không thể như trước được nữa
- C27: Hoài bão và ước muốn bị cất giấu
- C28: Em thắng rồi anh là kẻ thua cuộc
- C29: Người anh yêu chỉ có mình em
- C30: Đáp án cuối cùng
- C31: Xấu hổ
- C32: Em đúng là biết cách làm anh phát điên
- C33: Em không có hối hận
- C34: Bị gây khó dễ
- C35: Mọi chuyện cứ để anh lo