Đế Bá
Chương 1741: Nhất Kích Hoành Cửu Thiên
- Nhất Kích Hoành Cửu Thiên --
Nam Đế một kích nơi tay, thân thể biến hóa, không còn tùy ý mà là như cột chống trời, vào thời khắc này hắn tỏa ra khí tức cực kỳ cuồng bạo, cửu thiên thập địa chỉ còn lại một mình hắn.
Hắn giống như tồn tại không thể nào vượt qua, hắn đứng trong thiên địa, bất luận là thiên tài nào gặp tồn tại như hắn đều phải nhượng bộ lui binh.
- Nhất Kích Hoành Cửu Thiên --
Nam Đế lại than nhẹ một tiếng, Phương Thiên Họa Kích nơi tay, thì thào nói:
- Tuyên cổ ung dung, thế gian còn có ai thừa nhận một kích chung cực của Phương Thiên Họa Kích đây?
Lời này nói ra cũng cực kỳ khí phách, nhưng mà cửu thiên thập địa, người có thể nghe hắn nói lời này đều trầm mặc, lời này thực sự không phải là nói khoác.
Nam Đế năm đó chính là kình địch của Hồng Thiên Nữ Đế, tuy cuối cùng nhất hắn nhượng bộ lui binh, không hề tranh giành thiên mệnh, nhưng mà không có bất kỳ người nào dám khinh thị hắn.
Nam Đế cầm Phương Thiên Họa Kích nơi tay, nhìn qua đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên chậm rãi nói ra:
- Năm đó đánh một trận xong ta vẫn tay không tấc săt, hôm nay ngươi đáng giá ta xuất kích này.
Nam Đế có thể nói là khinh thường cửu thiên, nhưng mà quyết đấu đệ nhất chiến tướng, hắn còn không có chút khinh thị nào, có thể nói là xem trọng đối phương.
- Đây là vinh hạnh của ta.
Lúc này đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên hai tay cầm đao, trường đao chậm rãi dựng thẳng trước người, thân thể của hắn chấn động, cả thiên địa lay động, dường như có đạo môn mở ra, giọng của hắn vang vọng thiên địa:
- Chư thánh Phi Tiên Giáo, chiến trường hiện tại mời các ngươi hàng lâm.
"Keng --" một tiếng, đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên dứt lời thì trường đao trảm không, một đao chém xuống chiếu rọi các nơi, dưới một đao này tất cả mọi người nhìn thấy có cảm giác hồn phi phách tán, uy lực một đao này đủ làm cho người ta toàn thân mềm nhũn.
- Tới tốt.
Đối mặt với một đao như thế, Nam Đế cười dài, một bước đạp không, lập tức tiến lên vòm trời ức vạn dặm, nhìn trường đao như tuyết chém xuống, Phương Thiên Họa Kích trong tay hắn khẽ đảo quanh, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, trong vòm trời có một ngôi sao cực lớn nứt ra, từng ngôi sao cực lớn vỡ ra sao đó nổ tung như pháo hoa, chiếu sáng bầu trời tối tăm.
Phương Thiên Họa Kích khẽ múa, cả bầu trời như bị kéo lại, ức vạn dặm hư không vũ trụ như hóa thành lỗ đen, theo Phương Thiên Họa Kích khẽ động mà hình thành vòng xoáy xoay tròn.
Phanh -- một tiếng, trường đao chém vào vòng xoáy lỗ đen, nhất đao lưỡng đoạn, chặt đứt vòng xoáy, ức vạn dặm tinh không vẫn phải lưu lại vết đao..
"Loong coong --" tuy một đao chặt đứt vòng xoáy, nhưng mà Phương Thiên Họa Kích thế đi không dừng lại, một kích siêu việt thời gian, xuyên việt tuyên cổ, một kích đinh giết chư thần, dưới một kích này Thần Hoàng cũng phải chết.
Đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên điên cuồng hét lên một tiếng, hắn bước vào thiên địa, dưới vòm trời này một đao tùy thân lướt đi, hắn ngự trường đao đấu Phương Thiên Họa Kích của Nam Đế!
Hai tồn tại đỉnh phong đương thời lập tức chiến vào trong vòm trời, cho dù chiến trường của bọn họ cách trung tâm Đạp Không Sơn rất xa, nhưng mà lực lượng đáng sợ vẫn bao trùm thiên địa, vô số tu sĩ cường giả trong Nhân Hoàng Giới chấn động, dưới lực lượng như thế cũng cảm thấy mình quá nhỏ bé.
- Quyết đấu đỉnh phong!
Có Đại Hiền cường đại mở thiên nhãn nhìn qua vòm trời xa xa, thì thào tự nói. Lúc này cho dù rất nhiều người tràn ngập hiếu kỳ với trận chiến này, nhưng mà ai cũng không dám bước vào vòm trời quan sát trận chiến.
Ông --
Chỉ trong nháy mắt, trên không trung Tẩy Nhan Cổ Phái đột nhiên xuất hiện một đạo môn cực lớn, tại trong đạo môn cực lớn này bắn ra tiên quang to lớn.
Xuyên thấu qua đạo môn này, tất cả mọi người ẩn ẩn nhìn thấy từng tòa tiên sơn hiển hiện bên trong, tại đó tiên thụ chập chờn, tiên liên nở rộ, ở trong đó có tiên loan bay múa, có tiên tuyền như thác nước chảy từ trên trời xuống.
- Nơi đó, nơi đó là tiên giới sao?
Xuyên thấu qua đạo môn, nhìn thấy cảnh kinh người như thế làm cho rất nhiều người chấn động, cho dù đây chỉ là ếch ngồi đáy giếng, nhưng mà có thể nghĩ phía sau đạo môn là một thế giới khác.
- Không, đó là Phi Tiên Giáo.
Có một Thần Vương chạy tới xem náo nhiệt nói ra, sắc mặt trắng bệch, thì thào nói:
- Phi Tiên Giáo lâm thế, bọn họ muốn hàng lâm Nhân Hoàng Giới. Lúc Hắc Long Vương độc tôn ba thế, Phi Tiên Giáo chưa từng xuất hiện qua, hôm nay Phi Tiên Giáo rốt cục không còn kiên nhẫn rồi.
Ông, ông, ông...
Trong tiên quang chập chờn, một đệ tử Phi Tiên Giáo mặc áo giáp từ trong đạo môn bay ra ngoài.
- Có ta ở đây, thế giới có bao nhiêu xa thì Phi Tiên Giáo cút thật xa cho ta!
Ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, tay phải khẽ vẫy, tam giác cổ viện lập tức bay lên cao.
Phốc -- phốc -- phốc --
Tam giác cổ viện bay ra, lập tức chém đầu đám đê tử Phi Tiên Giáo từ trong đạo môn bay ra ngoài.
- Quá khí phách, đây quả thực là chọc giận Phi Tiên Giáo!
Mặc kệ Phi Tiên Giáo có bao nhiêu đệ tử hàng lâm, đều bị tam giác cổ viện chém đầu từng người một, nhìn thấy từng đầu lâu bay lên cao thì mọi người cực kỳ rung động, đây không chỉ có huyết tinh, còn có trấn áp tâm thần của người ta.
Tuyên cổ đến nay, ai dám chém đầu đệ tử Phi Tiên Giáo, nhưng mà vào hôm nay, trước mặt người trong thiên hạ, Lý Thất Dạ lại thu đầu của đệ tử Phi Tiên Giáo, cảnh này quá khí phách.
Phanh -- một tiếng vang thật lớn, rốt cục Phi Tiên Giáo có nhân vật cường đại giá lâm, sáu Thần Vương lập tức giáng lâm, sáu kiện đế binh lập tức trấn thủ tứ phương, ngăn cản tam giác cổ viện, lập tức làm cho đệ tử Phi Tiên Giáo hàng lâm thế giới này.
- Người nào dám làm càn!
Sáu tên Thần Vương quát to một tiếng, sáu tên Thần Vương này nhìn qua cực kỳ trẻ tuổi, vừa nhìn chỉ mới ba mươi mấy tuổi, thập phần khí phách cùng cường đại.
- Cũng quá cường đại, những Thần Vương này già nhất cũng sinh ra ở thời đại đạo gian.
Nhìn thấy sáu tên Thần Vương này, có lão tổ thì thào tự nói.
Tất cả mọi người biết rõ, trong đương thời, Nhân Hoàng Giới chưa từng có người nào trẻ tuổi như thế thành tựu Thần Vương, cho dù là thiên tài sinh ra ở thời đại đạo gian cũng không có nghe nói có ai trở thành Thần Vương.
Nhìn thấy Thần Vương còn trẻ như thế, bất kể là ai cũng phải động dung, đệ tử Phi Tiên Giáo tùy tiện phái ra cũng có cấp bậc Thần Vương rồi, có thể nghĩ Phi Tiên Giáo cường đại cỡ nào, nếu như lão tổ Phi Tiên Giáo xuất thế, đó là tồn tại thế nào.
- Trẻ như thế đã thành Thần Vương, truyền thừa đó trong cửu giới có thực lực thế nafp?
Rất nhiều giáo chủ cũng hâm mộ, quản chi là đế thống tiên môn cũng giống như thế.
Trong thời đại này chỉ có một đời thế hệ trẻ trước, người sinh ra ở thời đại đạo gian này, Nhân Hoàng Giới chưa từng nghe qua có ai trẻ tuổi như vậy trở thành Thần Vương.
Đế Bá
Nam Đế một kích nơi tay, thân thể biến hóa, không còn tùy ý mà là như cột chống trời, vào thời khắc này hắn tỏa ra khí tức cực kỳ cuồng bạo, cửu thiên thập địa chỉ còn lại một mình hắn.
Hắn giống như tồn tại không thể nào vượt qua, hắn đứng trong thiên địa, bất luận là thiên tài nào gặp tồn tại như hắn đều phải nhượng bộ lui binh.
- Nhất Kích Hoành Cửu Thiên --
Nam Đế lại than nhẹ một tiếng, Phương Thiên Họa Kích nơi tay, thì thào nói:
- Tuyên cổ ung dung, thế gian còn có ai thừa nhận một kích chung cực của Phương Thiên Họa Kích đây?
Lời này nói ra cũng cực kỳ khí phách, nhưng mà cửu thiên thập địa, người có thể nghe hắn nói lời này đều trầm mặc, lời này thực sự không phải là nói khoác.
Nam Đế năm đó chính là kình địch của Hồng Thiên Nữ Đế, tuy cuối cùng nhất hắn nhượng bộ lui binh, không hề tranh giành thiên mệnh, nhưng mà không có bất kỳ người nào dám khinh thị hắn.
Nam Đế cầm Phương Thiên Họa Kích nơi tay, nhìn qua đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên chậm rãi nói ra:
- Năm đó đánh một trận xong ta vẫn tay không tấc săt, hôm nay ngươi đáng giá ta xuất kích này.
Nam Đế có thể nói là khinh thường cửu thiên, nhưng mà quyết đấu đệ nhất chiến tướng, hắn còn không có chút khinh thị nào, có thể nói là xem trọng đối phương.
- Đây là vinh hạnh của ta.
Lúc này đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên hai tay cầm đao, trường đao chậm rãi dựng thẳng trước người, thân thể của hắn chấn động, cả thiên địa lay động, dường như có đạo môn mở ra, giọng của hắn vang vọng thiên địa:
- Chư thánh Phi Tiên Giáo, chiến trường hiện tại mời các ngươi hàng lâm.
"Keng --" một tiếng, đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên dứt lời thì trường đao trảm không, một đao chém xuống chiếu rọi các nơi, dưới một đao này tất cả mọi người nhìn thấy có cảm giác hồn phi phách tán, uy lực một đao này đủ làm cho người ta toàn thân mềm nhũn.
- Tới tốt.
Đối mặt với một đao như thế, Nam Đế cười dài, một bước đạp không, lập tức tiến lên vòm trời ức vạn dặm, nhìn trường đao như tuyết chém xuống, Phương Thiên Họa Kích trong tay hắn khẽ đảo quanh, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, trong vòm trời có một ngôi sao cực lớn nứt ra, từng ngôi sao cực lớn vỡ ra sao đó nổ tung như pháo hoa, chiếu sáng bầu trời tối tăm.
Phương Thiên Họa Kích khẽ múa, cả bầu trời như bị kéo lại, ức vạn dặm hư không vũ trụ như hóa thành lỗ đen, theo Phương Thiên Họa Kích khẽ động mà hình thành vòng xoáy xoay tròn.
Phanh -- một tiếng, trường đao chém vào vòng xoáy lỗ đen, nhất đao lưỡng đoạn, chặt đứt vòng xoáy, ức vạn dặm tinh không vẫn phải lưu lại vết đao..
"Loong coong --" tuy một đao chặt đứt vòng xoáy, nhưng mà Phương Thiên Họa Kích thế đi không dừng lại, một kích siêu việt thời gian, xuyên việt tuyên cổ, một kích đinh giết chư thần, dưới một kích này Thần Hoàng cũng phải chết.
Đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên điên cuồng hét lên một tiếng, hắn bước vào thiên địa, dưới vòm trời này một đao tùy thân lướt đi, hắn ngự trường đao đấu Phương Thiên Họa Kích của Nam Đế!
Hai tồn tại đỉnh phong đương thời lập tức chiến vào trong vòm trời, cho dù chiến trường của bọn họ cách trung tâm Đạp Không Sơn rất xa, nhưng mà lực lượng đáng sợ vẫn bao trùm thiên địa, vô số tu sĩ cường giả trong Nhân Hoàng Giới chấn động, dưới lực lượng như thế cũng cảm thấy mình quá nhỏ bé.
- Quyết đấu đỉnh phong!
Có Đại Hiền cường đại mở thiên nhãn nhìn qua vòm trời xa xa, thì thào tự nói. Lúc này cho dù rất nhiều người tràn ngập hiếu kỳ với trận chiến này, nhưng mà ai cũng không dám bước vào vòm trời quan sát trận chiến.
Ông --
Chỉ trong nháy mắt, trên không trung Tẩy Nhan Cổ Phái đột nhiên xuất hiện một đạo môn cực lớn, tại trong đạo môn cực lớn này bắn ra tiên quang to lớn.
Xuyên thấu qua đạo môn này, tất cả mọi người ẩn ẩn nhìn thấy từng tòa tiên sơn hiển hiện bên trong, tại đó tiên thụ chập chờn, tiên liên nở rộ, ở trong đó có tiên loan bay múa, có tiên tuyền như thác nước chảy từ trên trời xuống.
- Nơi đó, nơi đó là tiên giới sao?
Xuyên thấu qua đạo môn, nhìn thấy cảnh kinh người như thế làm cho rất nhiều người chấn động, cho dù đây chỉ là ếch ngồi đáy giếng, nhưng mà có thể nghĩ phía sau đạo môn là một thế giới khác.
- Không, đó là Phi Tiên Giáo.
Có một Thần Vương chạy tới xem náo nhiệt nói ra, sắc mặt trắng bệch, thì thào nói:
- Phi Tiên Giáo lâm thế, bọn họ muốn hàng lâm Nhân Hoàng Giới. Lúc Hắc Long Vương độc tôn ba thế, Phi Tiên Giáo chưa từng xuất hiện qua, hôm nay Phi Tiên Giáo rốt cục không còn kiên nhẫn rồi.
Ông, ông, ông...
Trong tiên quang chập chờn, một đệ tử Phi Tiên Giáo mặc áo giáp từ trong đạo môn bay ra ngoài.
- Có ta ở đây, thế giới có bao nhiêu xa thì Phi Tiên Giáo cút thật xa cho ta!
Ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, tay phải khẽ vẫy, tam giác cổ viện lập tức bay lên cao.
Phốc -- phốc -- phốc --
Tam giác cổ viện bay ra, lập tức chém đầu đám đê tử Phi Tiên Giáo từ trong đạo môn bay ra ngoài.
- Quá khí phách, đây quả thực là chọc giận Phi Tiên Giáo!
Mặc kệ Phi Tiên Giáo có bao nhiêu đệ tử hàng lâm, đều bị tam giác cổ viện chém đầu từng người một, nhìn thấy từng đầu lâu bay lên cao thì mọi người cực kỳ rung động, đây không chỉ có huyết tinh, còn có trấn áp tâm thần của người ta.
Tuyên cổ đến nay, ai dám chém đầu đệ tử Phi Tiên Giáo, nhưng mà vào hôm nay, trước mặt người trong thiên hạ, Lý Thất Dạ lại thu đầu của đệ tử Phi Tiên Giáo, cảnh này quá khí phách.
Phanh -- một tiếng vang thật lớn, rốt cục Phi Tiên Giáo có nhân vật cường đại giá lâm, sáu Thần Vương lập tức giáng lâm, sáu kiện đế binh lập tức trấn thủ tứ phương, ngăn cản tam giác cổ viện, lập tức làm cho đệ tử Phi Tiên Giáo hàng lâm thế giới này.
- Người nào dám làm càn!
Sáu tên Thần Vương quát to một tiếng, sáu tên Thần Vương này nhìn qua cực kỳ trẻ tuổi, vừa nhìn chỉ mới ba mươi mấy tuổi, thập phần khí phách cùng cường đại.
- Cũng quá cường đại, những Thần Vương này già nhất cũng sinh ra ở thời đại đạo gian.
Nhìn thấy sáu tên Thần Vương này, có lão tổ thì thào tự nói.
Tất cả mọi người biết rõ, trong đương thời, Nhân Hoàng Giới chưa từng có người nào trẻ tuổi như thế thành tựu Thần Vương, cho dù là thiên tài sinh ra ở thời đại đạo gian cũng không có nghe nói có ai trở thành Thần Vương.
Nhìn thấy Thần Vương còn trẻ như thế, bất kể là ai cũng phải động dung, đệ tử Phi Tiên Giáo tùy tiện phái ra cũng có cấp bậc Thần Vương rồi, có thể nghĩ Phi Tiên Giáo cường đại cỡ nào, nếu như lão tổ Phi Tiên Giáo xuất thế, đó là tồn tại thế nào.
- Trẻ như thế đã thành Thần Vương, truyền thừa đó trong cửu giới có thực lực thế nafp?
Rất nhiều giáo chủ cũng hâm mộ, quản chi là đế thống tiên môn cũng giống như thế.
Trong thời đại này chỉ có một đời thế hệ trẻ trước, người sinh ra ở thời đại đạo gian này, Nhân Hoàng Giới chưa từng nghe qua có ai trẻ tuổi như vậy trở thành Thần Vương.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 1741: Nhất Kích Hoành Cửu Thiên
9.6/10 từ 33 lượt.