Thông tin truyện
Công Chúa Mạnh Mẽ Ở Dân Quốc
Đánh giá:
10.0/10 từ 46 lượt.
Nội dung truyện Công Chúa Mạnh Mẽ Ở Dân Quốc Tống Chu Thành là con trai duy nhất của nhà họ Tống, ba của anh muốn đưa anh lên chiến trường, thế nên mong anh sớm ngày kết hôn để nhà họ Tống còn có người nối dõi.
Vốn dĩ đã đính hôn với con gái út của chủ tịch Thương hội, nào ngờ ngày kết hôn phát hiện người đến lại là cô con gái lớn Lâm Tri Ngải.
Trông thấy vẻ mặt ngây ngô của Lâm Tri Ngải, Tống Chu Thành khẽ bật cười một tiếng: "Nhà họ Lâm các người cũng to gan thật, đưa một cô ngốc sang đây, bộ không sợ nhà họ Tống tôi đến tận cửa hỏi tội hay sao!"
Lâm Tri Ngải chau mày, giọng nói mềm mại mang theo chút phẫn nộ: "Tôi không phải là kẻ ngốc!"
Chu Tống Thành cảm thấy rất buồn cười: "Chỉ có kẻ ngốc mới không thừa nhận mình là kẻ ngốc thôi."
Lâm Tri Ngải lập tức nghiêng đầu nhìn Tống Chu Thành, hỏi ngược lại một câu: "Anh là tên ngốc à?"
Tống Chu Thành: "..."
Điều mà Tống Chu Thành không biết đó là người tên Lâm Tri Ngải mà anh luôn miệng gọi "cô ngốc" vốn dĩ là một công chúa bị mất nước, sau khi nhảy thành hi sinh vì giang sơn đất nước mới xuyên đến nơi này trở thành một cô ngốc ở dân quốc.
Chịu ảnh hưởng từ cô ngốc, Lâm Tri Ngải cứ cảm thấy đầu óc của bản thân không mấy linh hoạt, phản ứng rất chậm chạp. Nhưng chẳng sao cả, cô tin bản thân mình một ngày nào đó sẽ trở nên thông minh.
Mà Tống Chu Thành của nhiều năm sau này vẫn luôn thắc mắc rằng lúc đầu mình đã nghĩ thế nào mà lại giữ một cô ngốc ở bên cạnh vậy chứ!
Ăn phải ăn thứ ngon nhất, mặc phải mặc thứ tốt nhất, ép anh phải cố gắng hăng hái vươn lên, đây không phải là cô ngốc mà là một tiểu tổ tông mới đúng!
Nhưng nếu bây giờ bảo anh buông tay anh cũng chẳng nỡ, người mà bản thân cưng chiều hết mực có quỳ xuống cũng phải tiếp tục cưng chiều.
Tác giả gỡ mìn:
1. Lúc mà nữ chính ngốc là ngốc thật, không cần phải có bất cứ ảo tưởng gì với cô nha. Nhưng lúc tinh ranh thông minh thì cũng là thông minh thật đó.
2. Nam chính thời gian đầu không chịu làm ăn đàng hoàng, anh chính là một nhị thế tổ*. Đợi đến lúc ở cùng với nữ chính rồi mới có sự thay đổi.
3. Nội dung chỉ là hư cấu, đừng xem nó là lịch sử thật, hy vọng mọi người thảo luận thật lý trí.
4. Trái tim tác giả bằng thuỷ tinh, bỏ truyện xin đừng nói với tôi.
5. Tác giả thích xem "tiểu phẩm", lâu lâu sẽ chèn vào một cái, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
—--
[Chú thích]
*Nhị thế tổ - 二世祖: là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.
Vốn dĩ đã đính hôn với con gái út của chủ tịch Thương hội, nào ngờ ngày kết hôn phát hiện người đến lại là cô con gái lớn Lâm Tri Ngải.
Trông thấy vẻ mặt ngây ngô của Lâm Tri Ngải, Tống Chu Thành khẽ bật cười một tiếng: "Nhà họ Lâm các người cũng to gan thật, đưa một cô ngốc sang đây, bộ không sợ nhà họ Tống tôi đến tận cửa hỏi tội hay sao!"
Lâm Tri Ngải chau mày, giọng nói mềm mại mang theo chút phẫn nộ: "Tôi không phải là kẻ ngốc!"
Chu Tống Thành cảm thấy rất buồn cười: "Chỉ có kẻ ngốc mới không thừa nhận mình là kẻ ngốc thôi."
Lâm Tri Ngải lập tức nghiêng đầu nhìn Tống Chu Thành, hỏi ngược lại một câu: "Anh là tên ngốc à?"
Tống Chu Thành: "..."
Điều mà Tống Chu Thành không biết đó là người tên Lâm Tri Ngải mà anh luôn miệng gọi "cô ngốc" vốn dĩ là một công chúa bị mất nước, sau khi nhảy thành hi sinh vì giang sơn đất nước mới xuyên đến nơi này trở thành một cô ngốc ở dân quốc.
Chịu ảnh hưởng từ cô ngốc, Lâm Tri Ngải cứ cảm thấy đầu óc của bản thân không mấy linh hoạt, phản ứng rất chậm chạp. Nhưng chẳng sao cả, cô tin bản thân mình một ngày nào đó sẽ trở nên thông minh.
Mà Tống Chu Thành của nhiều năm sau này vẫn luôn thắc mắc rằng lúc đầu mình đã nghĩ thế nào mà lại giữ một cô ngốc ở bên cạnh vậy chứ!
Ăn phải ăn thứ ngon nhất, mặc phải mặc thứ tốt nhất, ép anh phải cố gắng hăng hái vươn lên, đây không phải là cô ngốc mà là một tiểu tổ tông mới đúng!
Nhưng nếu bây giờ bảo anh buông tay anh cũng chẳng nỡ, người mà bản thân cưng chiều hết mực có quỳ xuống cũng phải tiếp tục cưng chiều.
Tác giả gỡ mìn:
1. Lúc mà nữ chính ngốc là ngốc thật, không cần phải có bất cứ ảo tưởng gì với cô nha. Nhưng lúc tinh ranh thông minh thì cũng là thông minh thật đó.
2. Nam chính thời gian đầu không chịu làm ăn đàng hoàng, anh chính là một nhị thế tổ*. Đợi đến lúc ở cùng với nữ chính rồi mới có sự thay đổi.
3. Nội dung chỉ là hư cấu, đừng xem nó là lịch sử thật, hy vọng mọi người thảo luận thật lý trí.
4. Trái tim tác giả bằng thuỷ tinh, bỏ truyện xin đừng nói với tôi.
5. Tác giả thích xem "tiểu phẩm", lâu lâu sẽ chèn vào một cái, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
—--
[Chú thích]
*Nhị thế tổ - 二世祖: là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.
Chương mới cập nhật
- Chương 80: Tống Chu Thành: Mặc dù về thời gian thì tôi không bằng cậu nhưng về số lượng tôi hơn cậu rồi!
- Chương 79: Tống Trạch: Cuộc thi đấu chính thức bắt đầu, đội nào bắt được mật thám đó trước, tìm được bản đ? Quân s
- Chương 78: Lâm Tri Ngải: Tôi ngang ngược vì tôi có người chống lưng để mà ngang ngược
- Chương 77: Lâm Tri Ngải: Sau này phải làm phiền ba nhiều rồi ạ!
- Chương 76: C76: Lâm tri ngải đừng bảo tôi bỏ qua cho ông ta ông ta không xứng
Danh sách chương
- Chương 51: Lâm Tri Ngải: Anh có phải con trai không hả, mấy chuyện này mà cũng phải học?
- Chương 52: Lâm Tri Ngải: Rõ ràng người bị thương là tôi, người nên khóc cũng là tôi, ngay cả người được an ủi cũng nên là tô
- Chương 53: Cô ngốc: Em thích anh, sau này em còn có thể tìm anh chơi không?
- Chương 54: Lâm Tri Ngải: Lúc tôi nhớ anh, khóc đến mức gối kiều mạch cũng mọc mầm luôn rồi!
- Chương 55: Lâm Tri Ngải: Thì ra là sinh nhật của tôi. Vậy ngày hôm đó anh chuẩn bị làm những gì á!
- Chương 56: Tống Chu Thành: Không lẽ người có tứ chi phát triển đầu óc đều không bình thường à?
- Chương 57: Tống Chu Thành: Cuối cùng tôi cũng hiểu, trong tim của người phụ nữ này hoàn toàn không có chỗ của tôi!
- Chương 58: Lâm Tri Ngải: Thật sự tôi không phải là cô ngốc
- Chương 59: Lâm Tri Ngải: Anh nói thêm một câu nữa có tin là tôi tẩn anh không?
- Chương 60: Thần Bá Cường trú đâu? Mây điềm đâu rạng tỏ
- Chương 61: Lâm Tri Ngải: Bắt đầu từ bây giờ, Tống Chu Thành đừng hòng lên giường của tôi nữa!
- Chương 62: Lâm Tri Ngải: Con lấy lại đồ của con, sao lại biến thành lỗi của con rồi?
- Chương 63: C63: Tống chu thành nếu như tâm trạng của em cứ tệ như vậy mãi thì mùa đông này anh phải sống sao đây
- Chương 64: C64: Tống chu thành cậu có nhớ câu nói lúc trước mà cậu nói không
- Chương 65: C65: Mèo biết hát á sao cậu không tìm một con chó biết nhảy ấy
- Chương 66: C66: Lâm tri ngải sau này nếu như anh không nhận ra em em có làm ma cũng sẽ không tha cho anh đâu
- Chương 67: C67: Triệu dực thạch tống chu thành hai mặt một cách lộ liễu như thế có coi được không chứ
- Chương 68: C68: Lâm tri ngải anh có nghe thấy tiếng gì lạ lắm không
- Chương 69: C69: Lâm tri ngải hay cho anh biết thức thời
- Chương 70: C70: Lâm tri ngải cậu yên tâm đi chỉ cần cậu không chọc tôi thì tôi sẽ không đánh cậu đâu
- Chương 71: C71: Lâm tri ngải nghĩ đến nghĩ lui cũng không nghĩ ra được ngoài tống chu thành ra thì ai sẽ trộm truyện của cô
- Chương 72: C72: Tống chu thành bọn họ đang khen em lợi hại đó
- Chương 73: C73: Lâm tri ngải nếu như ngay cả cô cũng từ bỏ vậy thật sự chẳng còn một ai yêu thương cô ngốc nữa
- Chương 74: C74: Lâm tri ngải em không phải là yêu quái
- Chương 75: C75: Tôi không phải lâm tri ngải tôi là cô ngốc
- Chương 76: C76: Lâm tri ngải đừng bảo tôi bỏ qua cho ông ta ông ta không xứng
- Chương 77: Lâm Tri Ngải: Sau này phải làm phiền ba nhiều rồi ạ!
- Chương 78: Lâm Tri Ngải: Tôi ngang ngược vì tôi có người chống lưng để mà ngang ngược
- Chương 79: Tống Trạch: Cuộc thi đấu chính thức bắt đầu, đội nào bắt được mật thám đó trước, tìm được bản đ? Quân s
- Chương 80: Tống Chu Thành: Mặc dù về thời gian thì tôi không bằng cậu nhưng về số lượng tôi hơn cậu rồi!