Con Gái Sáu Tuổi Của Nam Phụ
Chương 133: Phiên ngoại 3: Kha Viêm ở mạt thế (4)
_______________________________________
Vinh Lăng ngẩn ngơ: “Máy tính á?”
Kha Viêm gật đầu: “Ừ.”
Vinh Lăng khó hiểu mà hỏi: “Cậu muốn máy tính làm gì?”
Kha Viêm cúi đầu, nói: “Anh ta muốn thông tin của tôi, tôi định lên mạng tra một chút.” Nói thế thôi chứ thật ra hắn muốn hack vào hệ thống để tự làm một tờ giấy thông hành cho bản thân.
Vinh Lăng giật giật khóe miệng, sau đó cúi đầu nhìn cổ tay trái của Kha Viêm, hỏi nhỏ: “Không phải cậu đang đeo nó trên cổ tay sao?”
Kha Viêm: “… Đeo?”
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua thứ giống như đồng hồ trên cổ tay trái, trầm mặc trong chốc lát rồi hỏi: “Cái này là giấy chứng nhận?”
Người lính kia cười, không để ý đến Kha Viêm nữa, quay đầu hỏi Vinh Lăng: “Giấy chứng nhận của anh đâu?”
Vinh Lăng giơ đồng hồ trên tay trái ra, quẹt một đường đối diện với chiếc máy kiểm tra của người lính, chỉ thấy máy phát ra tiếng tích tích, sau đó một giọng nữ thông báo: “Đội trưởng đội Bắc Mẫn của vùng an toàn ở Kinh đô — Vinh Lăng.”
Kha Viêm hít sâu một hơi, dùng như thế sao? Hắn trầm mặc một chút, sau đó tiến lên vươn tay quẹt một đường dọc theo máy, nghe được tiếng tích tích như vừa nãy, lại có giọng nữ thông báo: “Nông dân của vùng an toàn ở Kinh đô — Kha Niên.”
Đồng thời, trên đồng hồ chiếu ra thông tin cá nhân của Kha Viêm, chỉ hắn mới có thể nhìn thấy rõ ràng, những người khác ngó qua sẽ chỉ thấy được một màu đen.
Thì ra người mà hắn xuyên vào tên Kha Niên, là cư dân bình thường của vùng an toàn ở kinh đô.
Người lính lại nhìn Kha Viêm rồi hừ một tiếng, có vẻ rất chướng mắt cái hành vi gần như là thiểu năng của hắn.
Vinh Lăng vui vẻ mà nói: “Thì ra cậu tên là Kha Niên! Từ nãy đến giờ tôi vẫn luôn nghe thành Kha Viêm.”
Đức Tử: “Tôi cũng nghe là Kha Viêm.”
“Tôi cũng thế.”
Tất cả mọi người gãi đầu nhìn về phía hắn, Kha Viêm sững sờ, đang nghĩ cách để giải thích thì thấy bọn họ đột nhiên ồ lên: “Thì ra cậu phát âm không chuẩn hả?” He he… Không phát âm rõ kìa.
Kha Viêm: “……” Tôi thật đúng là cảm ơn suy nghĩ nhanh nhạy của mấy người nha.
đằng sau uống nước chú ý tới, nàng nhíu mày hỏi vọng
sợ mà đáp: “Xin lỗi đội trưởng,
này. Vẻ ngoài tinh xảo của nàng lập tức liền
là, bởi vì Liễu Nhiên ở thế kỷ 41
lùng hơn khi ở thế kỷ 21 nhiều, đôi mắt thuộc kiểu mắt
thể giết người
này, tóc cột kiểu đuôi ngựa, nét
ánh mắt chăm chú giống như có thể nhìn thấu
Nhiên trông như
miệng, để tránh nàng nhìn
theo giấy chứng nhận sao? Đồng hồ thông minh
kịp phản ứng lại thôi. Tôi vừa chiến đấu với
ư? Đó chính là tang thi
vội nói: “Không phải
chiến đấu với tang thi
diện, vẻ mặt chân thành mà nói: “Tôi đã
lại là không chiến
vẫn luôn muốn gia nhập đội 562,
Nhiên:
lại còn nguy hiểm, cho nên phần
như chính
nguyện đi lính, nhưng yêu cầu để trúng
côi, cũng có rất nhiều anh hùng muốn cống hiến
phủ rèn luyện từ nhỏ kia, bởi vậy kể cả có trở thành lính thì
chịu ảnh hưởng của cái quy tắc đó, cho dù ở thời
chỉ là người bình thường, cũng không
bản thân mình có cái gì đáng
đội trưởng. Làm lính không dễ dàng chủ yếu là vì khi thêm
thể hoà hợp với các thành viên khác trong đội hay không, có cản trở đến tiến độ hoàn thành nhiệm vụ hay
“Năng lực của tôi
nó thì hơi dài. Hay là chúng ta tìm một
cà phê. Nhưng do hiện tại là mạt thế, nó bị lũng
riêng, tập trung mọi đặc quyền vào tay mình để khống
tiếng, riêng giá của cà phê thôi cũng không phải là
ra kho không gian chứa tinh
mắt: “Anh có
người dân bình thường không ra ngoài làm
chí vượt xa những gì mà người thường có thể mua được. Với mức giá này, mua thêm 2 cái
thể nói: “Ừ,
rất nhiều rất nhiều kho không gian, cái kho này chuyên dùng
thể ẩn chứa rất nhiều năng lượng,
tài sản của Liễu Nhiên ở thế
sắc cố ý tiếp cận mình. Vùng an toàn phía Đông đúng thật là làm không biết mệt,
cười, xoay người nói với lính gác cổng: “Cậu để ý cổng
Kha Viêm sắp toang, lập tức vui vẻ gật đầu
phòng nào với Liễu Nhiên, nhanh chóng
thật lòng mà nói, các công trình ở đây hoàn toàn không thuộc về thế kỷ 21,
lực cản nhỏ, xe
Nhưng quả thật có rất ít nhà hàng quán ăn bên đường, theo lời Liễu Nhiên nói thì quán ăn
giờ, họ thà đi mua mấy loại đan dược làm no bụng trong 3 ngày kia còn hơn. Vì vậy, dọc
tới quán cà phê, bảng hiệu được làm bằng những tấm ván
vui vẻ mà hô: “Đội trưởng Liễu, hôm nay
của nàng, thì ra ở mạt
Viêm liền tiến lên nói với chủ
cộng 100
đúng là rất đắt.” Mấy thứ này đều là Nhiên Nhiên nhà mình cực cực khổ khổ kiếm
ghé mắt nghiêm túc nhìn hắn. Tuy có thể kiếm tinh thể từ
Chủ quán thu tiền xong liền vui vẻ mời 2 người ngồi xuống, sau đó kêu người phục vụ đi pha cà phê.
Kha Viêm: “…” 100 tinh thể mà chỉ mua được cà phê hòa tan…
Kết quả, cả hai ngồi chưa lâu thì đồng hồ thông minh của Liễu Nhiên nhảy ra thông tin, nàng nhìn thoáng qua rồi nhíu chặt mày.
Kha Viêm hỏi: “Làm sao vậy?”
Liễu Nhiên thở dài: “Hôm nay anh rất may mắn, tôi sẽ không kết tội anh, tốt nhất anh nên ở yên trong căn cứ đi, an phận một chút.”
Thấy người đối diện xoay người định đi, Kha Viêm vội bắt lấy tay nàng, Liễu Nhiên quay đầu lại nhìn hắn, nghĩ thầm cái tên gián điệp có thể nói ra cái quái gì nữa chứ?
Kha Viêm vẻ mặt u sầu: “Cà phê rất đắt… Uống xong lại đi được không?”
Người bình tĩnh như Liễu Nhiên cũng bị lời hắn nói làm cho ngẩn ngơ, tức giận mà nói: “……Tôi sẽ trả lại 100 tinh thể.”
Kha Viêm cúi đầu: “Đây không phải vấn đề tiền bạc.”
Liễu Nhiên: “… Vậy là vấn đề gì?”
Kha Viêm: “Vấn đề này rất nghiêm trọng, như vầy đi, tôi theo cô trở về, chúng ta cùng nhau thảo luận một chút.”
Liễu Nhiên cạn lời: “…… Cuối cùng thì anh đi theo tôi làm cái quái gì?”
Kha Viêm chậm rãi cười: “Không nhận ra sao? Tôi đang theo đuổi cô.”
Liễu Nhiên sửng sốt, ngây ngốc ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông trước mặt, hắn cúi đầu nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng như nước. Đôi mắt hơi cong mang theo ý cười, Kha Viêm nhìn người đối diện, cho dù Liễu Nhiên rất mạnh mẽ, giỏi giang và độc lập tự cường bao nhiêu...
Nhưng ở trong mắt hắn, nàng cũng chỉ là một người con gái cần được yêu thương và che chở. Vậy nên, Kha Viêm nói: “Đội trưởng, tôi muốn làm bạn trai của cô.”
Liễu Nhiên đột nhiên đỏ mặt.
Không ổn rồi, tên gián điệp này tán tỉnh quá giỏi.
---- ngoài lề ----
- Lấy tiền của vợ để cua vợ:v Hảo chồng.
- Hơ hờ, tuy rằng mất trí nhớ nhưng theo bản năng chị nhà vẫn khá nhân nhượng anh nhà chứ không phải lỗ tai mềm dễ đổ đâu nha ?
Con Gái Sáu Tuổi Của Nam Phụ