Có Chút Ngoài Ý Muốn, Tôi Sinh Con Cho Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 152: Sự ra đi đột ngột

"Tôi khác cô, tôi chỉ hy vọng giữ nguyên vẹn những bất động sản kia của ba mà thôi. Về phần cổ phần, cô muốn lấy cũng được thôi! Nhưng tôi phải nhắc nhở cô, sau khi gia sản được phân chia xong, cô sẽ không còn liên quan gì đến Giang gia nữa, cho dù có chết ở bên ngoài hay ra sao, cũng sẽ không liên quan gì đến Giang gia.” Giang Ý Mạn nói rõ ràng.

Giang Vũ Phỉ liếc nhìn Lý Từ, thật sự có đơn giản như Giang Ý Mạn nói không?

“Được, cứ quyết định vậy đi.” Lý Từ vui vẻ đồng ý thay Giang Vũ Phỉ.

Nửa giờ sau, luật sư đến, lập thỏa thuận phân chia, Giang Vũ Phỉ lấy 20% cổ phần Thiên Lan Quốc Tế, Giang Ý Mạn lấy những bất động sản khác do ba đứng tên, bảo vệ căn biệt thự cũ hiện đang ở.

Dưới sự công chứng của luật sư, Giang Ý Mạn và Giang Vũ Phỉ cùng nhau ký tên, chia di sản xong, luật sư về trước.

Giang Vũ Phỉ và Lý Từ cũng đứng dậy, hai người vừa thu hoạch được đống tiền nên tràn đầy tự tin, nhìn khá ngông cuồng.

"Chị và anh rể sao vừa lấy được đồ liền đã đi rồi, không ở lại uống chén trà đã." Giang Ý Mạn cười nói.

Giang Vũ Phỉ nhìn lại.

"Giang Ý Mạn, tôi không biết cô đang mưu tính cái gì, nhưng hiện tại cổ phần của Thiên Lan Quốc Tế đều là của tôi, cô hối hận cũng vô ích, tôi sẽ chứng minh cho cô thấy tôi mạnh hơn cô nhiều."

"Thật sao? Tôi hy vọng chị tôi sẽ đạt được thứ mình muốn." Giang Ý Mạn cười, cô không sợ.

Lý Từ khoác tay Giang Vũ Phỉ: "Đi thôi! Đừng nói nhảm với loại người này."

Ha ha.

Giang Ý Mạn lại cười.

Ting. Ting. Messenger do Từ Phong gửi tới.

"Boss, đã sắp xếp lịch hẹn với giám đốc của Thiên Lan Quốc Tế."

Sau bảy ngày, Thiên Lan Quốc Tế lại đột nhiên tuyên bố công ty hoạt động không thuận lợi, thua lỗ nghiêm trọng dẫn đến công ty phải phá sản, tin tức này đến rất đột ngột, tạo lên một chấn động lớn.

Giang Ý Mạn chỉ muốn cho Giang Vũ Phỉ biết, mọi chuyện cô ta tính toán sẽ chẳng kéo dài được bao lâu, mỗi chúng ta đều phải bù đắp cho lỗi lầm mình đã gây ra.

“Cô chủ, cô Phỉ cùng chồng trở về, nói muốn gặp cô ngay lập tức.” Người hầu chạy vào.



bọn họ mang đến. Cô đi đường thì đột ngột có xe suýt tông vào, rồi chậu cây từ trên trời suýt rơi xuống đỉnh đầu,... tất cả


vào đi!” Giang Ý Mạn nhàn nhạt nói,


cái ống thép, hình như là muốn đến uy hiếp, cô thật



họ vào đi." Giang


Ý Mạn: “Khó trách, khó trách lúc tôi đòi cổ phần cô lại vui vẻ đồng ý, tất cả


kia lắm sao? Vì những cổ phần này, ba cũng bị cô hại chết, mẹ cô


ngạo của Giang Ý


Mạn, cô


lên, không hề run tay đâm


Từ,


Giang Ý Mạn


trăm lần, cũng không tính đến mình


máu cô ta, để cô ta vĩnh viễn không thể đứng dậy được nữa, người


ra tay?” Giang


Mạn, nếu không phải cô tính toán chúng tôi, thì tôi và Lý


cái chậu xương rồng từ trên trời rơi xuống kia, cả chuyện tôi suýt


rất nhiều máu, quần áo



Vũ Phỉ vui


Giang Ý Mạn


hiện, cô đã bị đâm chết rồi, biết không hả?” Giang Vũ Phỉ cười: “Chậu cây


cảm thấy Giang


ơi Giang Vũ Phỉ, cô lợi dụng tất cả những người yêu thương cô, kể cả mẹ ruột cũng không tha, cho dù lấy được toàn bộ Giang


người khác, nhưng Giang Vũ Phỉ đã làm tất cả, lại hại người


nhưng cũng không có cách nào quay đầu lại, cô ta không muốn nhắc


tiến lên một bước, hai tay


tập đoàn Giang Thị và tài sản của cô đều là


không có bạn trai, khi cô qua đời, Giang Vũ


người sẽ hối hận.” Hơi thở


mất đi hơi thở,


lỏng tay. "Cô


đập thình thịch, chính tay mình đã giết Giang


hãi, nhưng vẫn duỗi ngón tay


rồi.” Toàn thân Giang


mau rời khỏi đây.” Lý Từ phân chia công việc


giết, trong nhà không có người cai quản, chỉ là



Thẩm Giai Nghị tới. Bình


bị thương không thể đến công ty nên đã gọi các quản lý


khi bắt máy, anh chạy nhanh ra khỏi


Nghị, đây nhất định là hình ảnh


tim anh như bị thứ gì đó bóp lấy, giống như đang giằng


xuống, hai tay đặt ở trên mắt


bàn tay đặt lên chóp mũi Tiểu


mắt


ít khi khóc chứ đừng nói


vào mặt mình một cái, anh hận chính


đi người mình yêu là cảm giác này, cuối cùng


thương có nghiêm trọng thế nào, anh chỉ canh giữ bên cạnh cô, ôm cô như


Nghị vẫn


người chia buồn


luyến không rời, Hiên Hiên thậm chí còn quỳ xuống đất khóc,


còn chưa lớn, dì


xoá sạch, tất cả người hầu trong biệt thự đều có chứng cứ ngoại phạm, mọi thiết bị ghi hình trong nhà cũng đều được


thự





Giang Vũ Phỉ, Lý Từ cùng luật sư, bọn họ đang ngồi trong phòng khách.

"Luật sư, ông cũng biết tình huống hiện tại của Giang gia, ba mẹ tôi lần lượt qua đời, em gái của tôi ngày hôm qua cũng qua đời, hiện tại Giang gia chỉ còn mỗi mình tôi, tất cả tài sản còn lại tôi có thể trực tiếp thừa kế không?"

"Theo luật thì vậy, nhưng không đơn giản như vậy, trước hết phải tính hết tài sản đứng tên Giang Ý Mạn, sau đó xác định xem trước khi chết cô ấy có viết di chúc gì hay không, nếu cô ấy không để lại tài sản cho người được chỉ định thì cô mới có quyền hưởng.” Luật sư nói.

"Em gái tôi đột ngột qua đời. Làm sao có thời gian để viết di chúc? Hơn nữa, cô ấy còn quá trẻ để viết di chúc phải không? Luật sư cứ làm càng sớm càng tốt, xong việc sẽ không thiếu công lao của ông." Giang Vũ Phỉ cười nói.

Một người hầu chạy tới.

“Tôi tìm được cái này lúc thu dọn phòng của tiểu thư, có lẽ đây là di chúc của tiểu thư để lại.” Người hầu nói.

Sao có thể, Giang Ý Mạn không biết mình sẽ bị giết chết, trước khi chết sao có thể làm ra chuyện như vậy?

Lý Từ tiến lên trực tiếp cầm di chúc, lật vài trang liền hiểu ra, lập tức nổi giận.

"Giang Ý Mạn chết tiệt, cô ta quá gian xảo." Lý Từ nổi điên.

“Di chúc viết cái gì?” Giang Vũ Phỉ hỏi.

Lý Từ tức giận nói: “Nếu cô ta xảy ra chuyện gì, tất cả tài sản đứng tên cô ta sẽ do Thẩm Hiên thừa kế, Thẩm Hiên sẽ nắm toàn bộ quyền quản lý. Không lấy được, toàn bộ tài sản đều là của Thẩm Hiên hết rồi. Khốn kiếp!"

Thẩm Hiên?

Hiên Hiên?

"Giang Ý Mạn điên rồi sao? Cô ta đưa hết tài sản của mình cho Hiên Hiên? Hiên Hiên chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, đưa cho nó thì có ích gì?" Giang Vũ Phỉ cũng không hiểu ra sao.

"Chẳng lẽ Giang Ý Mạn và Thẩm Giai Nghị đã bàn trước chuyện này? Hay là Thẩm Giai Nghị đã biết Hiên Hiên và Đóa Đóa là con của..." Không đợi Lý Từ nói xong, Giang Vũ Phỉ đã trực tiếp cắt lời.

"Không thể, làm sao có thể, chắc chắn Thẩm Giai Nghị vẫn chưa biết."

Hết phần 1.

Hẹn gặp lại các bạn trong phần 2 vào mùa hè sắp tới, cảm ơn các bạn vì đã luôn theo dõi và ủng hộ truyện.


Có Chút Ngoài Ý Muốn, Tôi Sinh Con Cho Tổng Tài Lạnh Lùng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10.0/10 từ 14 lượt.
loading...