Chồng Của Tiểu Tam Là Chồng Tôi

Chương 117: Thấu hiểu anh

[email protected] khi tắt điện thoại, sắc mặt Hàn Thần đã đỏ phừng phừng. Chỉ cần suy nghĩ đến những lời Lưỡng Hoằng Khải nói và tưởng tượng đến cảnh Hứa Đào Nhi ly hôn anh để đến với người chồng thứ ba ngay sau khi hai người ký đơn ly hôn… Anh đã giận không chịu được.

Cơn giận bùng nổ không có chỗ trút ra khiến anh mất kiểm soát hất văng đồ vật trên mặt bàn làm việc. Bút ký, giấy tờ bay tứ tung, ly nước thủy tinh cũng vì thế đáp thẳng xuống đất tạo thành âm thanh chói tai giữa màn đêm.

Vẫn chưa xuôi cơn giận, khi anh định tìm thứ đồ khác xung quanh để đập phá giải tỏa cảm xúc căng thẳng trong người thì bất chợt giật mình khi thấy Hứa Đào Nhi từ lúc nào đã đứng ở ngưỡng cửa ra vào…

Cô tay chống nạnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm anh, không một lời nói nhưng đủ để anh hiểu đó là ánh mắt chất vấn đan xen sự thất vọng.

Hàn Thần chột dạ, cảm giác bị cô nhìn thấy cảm xúc tệ hại này của mình khiến anh lo sợ tột độ. Rất sợ rằng cô sẽ chán ghét anh, chán ghét tính cách thất thường nơi anh.

Không gian rơi vào tĩnh lặng, phải qua vài phút sau anh mới nghe thấy cô nói:

“Anh làm cái gì vậy? Anh không muốn ngủ, cũng phải để cho vợ con anh ngủ chứ?”

Dù thần sắc cô vô cảm nhưng giọng nói nhẹ khẽ vang như thể đang làm dịu đi không khí tức giận.

Cô chưa từng thấy anh tức giận như thế bao giờ, cho nên cũng đoán ra được phần nào nội dung cuộc điện thoại vừa rồi. Trong lúc này cô buồn bực vì anh, nhưng thật sự đã nghĩ đến cảm xúc ghen tuông rối bời đó của anh.

Cô dần học được cách chấp nhận khuyết điểm của anh cho dù như thế nào. Đơn giản chỉ bởi vì anh là chồng cô, là cha của con trai cô. Cô đã xác định việc hai người sống với nhau là cả một đời chứ không phải vài tháng vài năm. Một phần cô rút kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân trước, một phần là từ lời khuyên của bác sĩ tâm lý Liễu Linh Lan, đúc kết ra rằng giữa vợ chồng với nhau rất cần một cách giao tiếp, ứng xử văn minh và tôn trọng.

“Anh… anh xin lỗi…”

Nhất thời gương mặt anh bộc lộ ra sự hoang mang bối rối.


của ly thủy tinh. Dù anh có đi dép trong nhà, nhưng cảm giác


đàn ông khác không? Sau khi ly hôn anh, em


đậy cảm xúc nhưng lúc này đều gỡ bỏ hết trước mắt cô, để lộ ra sự tiêu cực


phức tạp. Sau cùng lại thở dài bất lực, bàn tay cô không


tính như anh hay sao? Đêm rồi


đánh vào mông. Anh không dám buông cô ra vì sợ cô nhìn thấy sắc mặt thộn



xem… anh


Đào


Anh thấy mọi chuyện còn


thích cho


là do em đã thích anh từ trước, nên mới trót mang danh là ngoại tình. Vậy nên anh đừng hở ra là nghĩ



cái phúc đức nhờ cha nhờ mẹ… Nếu anh muốn con gánh nghiệp quả cho mình thì anh cứ tiếp tục


lắc đầu


Nếu sau này chúng ta chết



mong anh tâm hướng thiện, ai ngờ lại nghe câu nói ‘thật lòng’


em mới chôn cùng để


giận đẩy


đi mà băng bó. Em đi ngủ đây. Rất mệt mỏi. Sớm biết lấy


để ý chiếc dép trong nhà bị ghim phải mấy mảnh thủy tinh nhỏ.


quan tâm anh… Anh yêu vợ



anh, để tôi chống mắt lên



sau, cùng cô trở vào


chắn


bị cô lườm nguýt đã


càng không được. Chúng ta chung thủy, sống hạnh phúc để các


trong váy ngủ của cô xoa nắn


động không có liêm sỉ


nói rồi, em không


nhưng cũng có rất nhiều lần hai người cùng nhau


soát quá chặt, không cho cô dùng vì sợ tác dụng phụ. Một phần nữa là vì trong suy nghĩ


Hàn Thần Minh có thêm em, chung sống với người chồng biết quan tâm vợ con


duy nhất


chí từng nói anh về chuyện anh quá kiên quyết với suy



Lý do chính là: Lỡ sau này vợ chồng mình chết đi thì con cái vẫn còn có nhau, sẽ không để anh trai Hàn Thần Minh cô đơn trên cõi đời này một mình. Anh rất lo việc sinh một con, con trai không có cha mẹ, cũng không có cả anh chị em ruột thì sẽ suy sụp cỡ nào?

Đấy, lý luận của anh chặt chẽ quá, cô không biết phản bác thế nào nên đành kệ đi.

Cảm xúc hiện tại của anh đã dần bình ổn trở lại, anh nói:

“Mà vợ này, khi nãy em khiến anh giật mình đấy!”

Hứa Đào Nhi cảm nhận bàn tay anh làm càn trên người mình, cả người cô ngả vào lòng anh, thi thoảng cổ họng sẽ phát ra âm thanh khe khẽ theo nhịp điệu trêu đùa của anh.

Đầu óc trở nên mông lung mơ hồ, cô đáp lại:

"Anh có tật thì giật mình là đúng rồi."

Hàn Thần chợt dừng lại hành động của mình mất mấy giây. Sau đó, anh thì thầm khẽ khàng bên tai cô:

"Anh đưa mông cho vợ đánh nha, lực của em không nhẹ đâu nhưng anh thích lắm…"

Hứa Đào Nhi phải mất một lúc mới hiểu anh đang ám chỉ đến chuyện khi nãy cô đánh anh. Sắc mặt cô đỏ dần lên vì ánh mắt trêu chọc của người đàn ông. Cô cắn vào ngực anh, chất giọng hơi lên cao:

"Hàn Thần… anh nghĩ cái gì trong đầu vậy… anh thật biến thái!"

Hàn Thần bật cười, sau đó cùng cô trao nụ hôn triền miên không dứt. Và rồi đêm nay cô với anh ‘biến hình trên giường’ thành tư thế gì thì chắc là ai cũng biết rồi!

‘...’
Chồng Của Tiểu Tam Là Chồng Tôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10.0/10 từ 46 lượt.
loading...