Thông tin truyện
App Khách Sạn Mèo - Thố Nhĩ Tề
Hạ An An là một bé gái mắc chứng tự kỷ, chuyển đến nơi ở mới cùng mẹ khi mới 4 tuổi rưỡi. Thế giới của cô bé bỗng chốc có thêm một ứng dụng di động mang tên “App khách sạn mèo”.
Vào một ngày nọ, một chú mèo trắng đi ngang qua nhà của An An.
[Khách sạn của bạn xuất hiện một khách hàng tiềm năng. Hãy sắp xếp chỗ ở và chờ khách hàng đến nhận phòng.]
An An bê chiếc thùng giấy bỏ đi ra đặt ở sân sau. Một chú mèo con màu cam len lén chui vào trong thùng lăn lộn.
[Chúc mừng bạn! Khách sạn Mèo hoang của bạn đã có vị khách đầu tiên. Thời gian lưu trú: 5 phút. Thưởng 5 xu vàng. Bạn có muốn rút tiền không?]
Dần dần, An An nhận ra rằng cô bé thực sự sở hữu một khách sạn dành cho mèo.
***
Mỗi năm vào mùa đông, khu vực xung quanh khu nhà An An thường có nhiều mèo hoang bị chết do lạnh và đói. Tuy nhiên, kể từ khi An An và mẹ cô bé chuyển đến, lũ mèo được cung cấp đầy đủ thức ăn và chỗ ở. Mùa xuân năm sau, không chỉ toàn bộ mèo hoang đều sống sót, mà còn có thêm vài lứa mèo con mới.
Đàn mèo quyết định chọn An An là đối tượng bảo vệ trọng điểm, đồng hành cùng cô bé lớn lên.
Khi An An bắt đầu đi học mẫu giáo, lũ mèo thay nhau đưa cô bé đến trường, núp bên ngoài cửa sổ canh gác bất kể nắng mưa.
Mèo Golden tên Nguyên Bảo phấn khích nói: “Hôm nay đến lượt tôi đưa cô bé đi học mẫu giáo rồi! Trước khi vào lớp, cô ấy đã vuốt ve đầu tôi! Cô ấy vuốt ve tôi đấy!”
Mèo Sư Tử tên Lai Nhân kiêu ngạo “ừ” một tiếng: “Hôm qua cô ấy ôm tôi đi trượt cầu tuột. Cảm giác cũng không tệ.”
Mèo Cam tên Đa Tể lườm một cái: “Có gì to tát đâu, cô bé có một cuốn sổ vẽ, toàn vẽ tôi thôi. À, có một bức vẽ cô ấy ôm tôi.”
Lũ mèo: “…”
Mẹ của An An phát hiện, dưới sự đồng hành của những chú mèo, chứng tự kỷ của con gái dần được chữa khỏi. Cô bé còn học được cách chủ động giao tiếp với mọi người và có thêm nhiều bạn tốt.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 51: Chọn trường
- Chương 52: Thử học
- Chương 53: Không giống
- Chương 54: Nhận học trò
- Chương 55: Cuộc họp khẩn cấp cấp cao nhất
- Chương 56: Máy cho mèo ăn tự động
- Chương 57: Đến trường mầm non
- Chương 58: Giấc mơ của Hạ An An
- Chương 59: Khen ngợi
- Chương 60: Miễn là chị vui là được
- Chương 61: Đội bảo vệ meo meo
- Chương 62: Mèo Cam nhỏ
- Chương 63: Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ
- Chương 64: Đa Tể còn đáng yêu hơn cả trong tranh
- Chương 65: Đứa trẻ như báu vật
- Chương 66: Để cô ấy quyết định
- Chương 67: Cảnh giác cao
- Chương 68: Cô bé may mắn nhất
- Chương 69: Con mèo nào cũng thích cậu ấy
- Chương 70: Mèo tới trường học?
- Chương 71: Nói cho chúng biết không phải là được rồi sao?
- Chương 72: Sẽ không đến nữa
- Chương 73: Con đã nghe tận tai
- Chương 74: Mời phụ huynh
- Chương 75: Xin lỗi
- Chương 76: Đấu giá
- Chương 77: Tiêm vaccine
- Chương 78: Đã sinh chưa?
- Chương 79: Chuyện lớn
- Chương 80: Tiết học đầu tiên
- Chương 81: Còn không bằng bà cô hai của cháu nhảy múa quảng trường
- Chương 82: Không dám không nghiêm túc!
- Chương 83: Học trò của anh nổi tiếng hơn anh
- Chương 84: Dòng kẻ thêm bên dưới
- Chương 85: Đặt tên
- Chương 86: Chỉ sợ… không phải kém một chút đâu
- Chương 87: Thiên phú
- Chương 88: Đưa đi nhận nuôi
- Chương 89: Gửi nuôi Ngân Hổ
- Chương 90: Cứu thoát trong gang tấc
- Chương 91: Câu chuyện của Trân Châu
- Chương 92: Tìm kiếm gia đình nhận nuôi
- Chương 93: Anh ta không phù hợp
- Chương 94: Những việc tiền không thể giải quyết
- Chương 95: Bà có thể nhận nuôi con này không?
- Chương 96: Không ngờ tới
- Chương 97: Niềm vui bất ngờ
- Chương 98: Đề xuất đến tận nhà thuyết phục
- Chương 99: Con muốn đi bệnh viện
- Chương 100: Quá khứ